Tuesday, July 24, 2018

Van Mong Nguyen: Hạnh Ngộ

Van Mong Nguyen



Nổi lòng ước muốn được dự Thánh Lể ngày Chủ Nhật , thờ phượng cảm tạ Chúa , sau một tuần làm việc của Các Em rất mạnh . Mưa trên xe đạp , vuốt mặt cười , gió cúi đầu chân đi tới . Bề Trên cũng thấu hiểu , Đức Cha Địa Phận Oita , bài sai cho Cha Phạm Hoàng Trinh , Cha Việt Nam của Giáo Phận đặc trách lo có Thánh Lể cho Các Em , mỗi Thành Phố một Nhà Thờ , tháng này ở đây thì tháng sau chổ nọ , nhiệt tình và tấm lòng yêu thương của Cha được Các Em cảm nhận .
Trước Thánh Lể , thêm vui khi gặp nhau , Các Em chuẩn bị nấu ăn , Tôi lân la trò chuyện , lần này thấy Cô Bé , gương mặt trắng xinh , nụ cười tươi , không trang điểm , Cô Bé làm Tôi nhớ tới nét đẹp tự nhiên của Quý Soeurs .
- Con quê Giáo Phận nào ? 
- Dạ . Con thuộc Hạt Cửa Lò .
Dưới đất đầy Vinh , Giáo Phận có 500 ngàn Đức Cha Cao Đình Thuyên , nếu toàn Giáo Hội một lòng , quyết chống lại bất công , đòi hỏi nhà nước phải thực thi công lý thì hay quá .
- Chú khâm phục tinh thần sống đạo của Giáo Dân Miền Bắc , chầu lượt như ngày hội lớn , Con có hiểu ơn Chúa và phép lạ không ! Sau năm 1954 thì gần như Giáo Hội Miền Bắc kiệt quệ do tất cả di cư vào Nam , CS có súng đạn , có bất nhân tàn ác , chèm ép đủ bề , Người Công Giáo bằng đức tin , bằng yêu thương cầu nguyện , càng bị bách hại càng lớn mạnh , ơn Chúa , sự giữ gìn của Đức Mẹ .
Cô Bé gương mặt sáng rất tự tin , Tôi vẫn chưa biết tên .
- Tụi Con học giáo lý , tham gia sinh hoạt đoàn thể , đoàn kết nên được như vậy đó Chú .
Thường chỉ có mặt để hổ trợ , thiếu gì chở đi mua , đóng phần tiền của mình , không xen vào chuyện tổ chức , gặp nhau trao nhau yêu thương là điều phải nhớ . Thánh Lể Cô Bé này đọc bài đọc , hát vững Thánh ca , thanh giọng , giờ thì Tôi biết Cô Bé tên Trinh , Các Em luôn với ý sẳn sàng để phục vụ .
Chuyến xe cuối cùng đưa ra ga , có 2 Cô ngồi sau , Bé Trinh ngồi trước bên cạnh . Tôi nhiều lời .
- Ai làm gì cũng vì Mình , Chú chở Mấy Cô thì được Chúa trả công , lợi lắm .
Vui vẻ những giây phút gần nhau , một Cô phía sau hỏi .
- Chú ở Nhật bao lâu rồi Chú ?
- Con bao nhiêu tuổi ?
Không phải câu trả lời , mà một câu hỏi lại .
- Dạ . Con 24 tuổi .
- Vậy thì khi Chú đi vượt biển tỵ nạn , thì Con đang ở bên đầu gối Ba , hay nói vui : Ba thương Mẹ Con từ thuở nằm nôi . Chú ở Nhật 34 năm rồi .
Những tiếng cười vang lên .
- Chú có hay về VIệt Nam không Chú ?
- Vì lo chuyện gia đình nên Chú ít về , Bạn thì ở Các Nước , cách đây 18 năm Chú có về , thương Quê lắm .
Một chút lặng yên , một sự ngậm ngùi .
- Bây giờ Chú có về phải lo học tiếng Tàu đấy .
Tuổi trẻ vẫn hiểu chuyện này : Ngộ ái nị . Xe chạy lúc chậm khi nhanh , đường ngày nghỉ vắng .
- Trinh này . Hôm nay Con đọc sách Thánh rất đạt , hát Thánh ca hay , Chú hân hạnh lần đầu chở Con .
Cô Bé quay nhìn , mắt sáng thơ ngây .
- Chú quên rồi , đây là lần thứ 2 , lần trước ở Miyazaki , buổi tối Chú chở Con , Chú cho biết tối Chú luôn lẩn sai đướng , Con thì không biết đường , và Con nhớ Chú hỏi Con : Một mình vào ga được không ! 
Cám ơn Chúa , dỏi theo bóng Cô Bé đi vào ga , Tôi cứ nhớ mong gặp lại , một Cô Bé sống xa nhà luôn ghi nhớ lời của Mẹ .
- Chú thật mừng , vẫn mong gặp lại Con lần nữa sau buối tối hôm đó . 
Niềm vui ở trong những việc tình cờ , vui hạnh ngộ , yêu thương luôn nhận yêu thương , có Chúa có Mẹ Chúng Ta sẻ sống hạnh phúc .
Sáng hôm nay , trở dậy , Tôi đọc kinh Lạy Cha , trấn tỉnh Mình : Phải vui .

No comments:

Post a Comment