Saturday, July 7, 2018

Van Mong Nguyen: Rồi Sẽ Một Ngày

 Van Mong Nguyen



Sáng pha xong ly cà phê , ra hè nhà ngồi nhớ người thân , trời mùa này , mới 5 giờ đã trắng bảnh , cảnh vật im ắng , nhớ quốc thương quê hồn lận đận , Ai người có biết đêm thâu dài .
Ghé vào siêu thị , thấy bán rau muống , mua một bó có mấy cọng , đếm chưa hết những ngón tay , nấu nồi canh bật cười .
Trên ngọn đồi , bửa cơm chiều của Lính Dù dọn ra , thấy mủ sắt canh rau muống nấu thịt , thằng Năm mền ên quở .
- Anh nấu canh gì kỳ vậy , y như nấu cho heo .
Rau muống xắt nhỏ , thịt heo bằm , thêm hộp thịt gà , ngon thế mà , thằng này được ăn còn được nói .
- Thôi nha Mày , ở nhà Mẹ Tao nấu như vậy đó .
Thằng Năm hăm hở .
- Để bửa nào có rau muống nữa , Em nấu cho Anh coi , phải ngắt bằng lóng tay , Ai lại xắt như thế .
Hiếm khi được ngồi ăn chung , người khác tìm nơi bằng yên mà tới , Lính Dù cứ gọn gàng ba lô vào vùng chiến trận , cơm sấy sáng chiều hai bửa . Chân đang sưng xanh nhợt , đau nhói , Tôi lê bước , mưa rào đổ xuống người ướt lạnh , chui qua rừng cây không cao , những con Vắt cố bám , hết cây thấy đồi , vùng nhiều đồi trọc , nhịn cơn đau nhấc chân , thằng Lạc tới bên .
- Anh đưa Ba lô Em mang cho .
Giơ bàn tay lấm be bét bùn đất vuốt mặt .
- Không sao , Mày cũng ba lô nặng .
- Vậy đưa súng cho Em .
Thằng Năm đứng chờ ở lưng chừng đồi đưa tay .
- Anh nắm chặt , Em kéo lên .
Tới ngọn đồi , Tôi ngả vật , ngửa mặt nhìn trời , mây xám ru hồn , nhớ khi xưa Chúa trên đồi cao , người nhẹ hẳn , ngồi dậy , Tôi sít mạnh ba lô rơi tự do , lăn mấy vòng thở khoẻ , chân như tê cứng không còn đau , Ông Hiếu tới .
- Giờ đi như thế nào đây Mong ! Đại Đội Trưởng chửi quá Mày .
- Cứ lấy điểm chuẩn rồi đi , nghe chửi cho quen .
Trung Đội Trưởng mới từ Thủ Đức ra hành quân , đẹp trai , hiền tốt tính , sinh viên Luật năm thứ 2 động viên , bị Trung Sỉ Hương không hợp tác , cũng phải thôi , đang Trung Đội Trưởng bị dành mất chức mà , Ông Hiếu có hỏi gì thì dấm dẳng .
- Ông sỉ quan , chứ Tôi biết gì !
Trong tiếng mưa dầm dề , Trung Đội dũng mảnh chiếm xong mục tiêu , Ông Hiếu hớn hở .
- Tôi đang ở tên đồi thưa Đích Thân .
- Phải như vậy mới được , Nhảy Dù cố gắng .
Gương mặt sáng nụ cười , có thể Ông Hiếu vui và đang nhớ người yêu : Em còn đó Anh còn đây .

No comments:

Post a Comment