Van Mong Nguyen
Hôm qua trời mưa to , gió mạnh , hút gió hút mưa , cơn bảo đang có , trên đường từ Hảng về , xe lắc lư , nước tạt hai bên hông xe , và bằng yên ngày mới , Cám ơn Chúa buổi sáng chút gió mưa nhẹ .
Nhiều ngày đã qua , ngồi nhớ lại , thường cứ rời Hảng là Tôi về nhà , cả ngày Vợ Nho đợi , nở lòng nào để chậm thêm phút giây , lúc lấy quần áo ngoài hiên .
- Để Anh mang phụ vào cho .
Nụ cười và câu nói quen .
- Em mang vào được mà , tắm rửa rồi ăn cơm .
Có buổi chiều , Tôi ngồi đọc báo , đối diện thằng Con về nhà đang đọc truyện tranh , bên cạnh có Vợ , hai Vợ Chồng đưa Con đầu về để Ông Bà biết Thằng Cháu sắp tới sẻ nhập học , lớp 1 Tiểu Học . Cái cặp Ông Bà mua làm quà để trên bàn , Vợ Nho và Hai Con gái nấu bún bò giò heo , hồi đầu , những Cô Con Dâu Người Nhật , nhìn thấy tô bún có cái giò heo , mặt trở sắc xanh tái , hải hùng , được dổ nhỏ nhẹ , ăn thử khen ngon nức nở , thương Con Mẹ đâu quản nhọc công , Tụi Con về là bếp lửa không tắt , bánh phở mua lần thùng 20 kg , bánh tráng vài chục sấp , nước mắn Việt Nam đứa Dâu Nhật nào cũng biết làm ,Vợ Nho bỏ đủa , đi lên kéo ghế ngồi trước mặt Con Dâu .
- Mai Chằn . Có gì mà bần thần lo lắng vậy , phải bị thằng chồng ăn hiếp thì nói Mẹ nghe .
Con Dâu Nhật , Mẹ Chồng nói tiếng Việt rở ràng , Thằng Con bỏ tập truyên nhìn Mẹ cười .
- Mẹ nói sao lạ vậy , Con đâu có ăn hiếp Vợ bao giờ .
Con Dâu tươi gương mặt khi Mẹ Chồng quan tâm , chờ lời từ Chồng , khi hiểu ý Mẹ Chồng , Nó cảm động .
- Dạ. Chồng Con thương Con lắm Mẹ , Con lo chuyện của đứa Con , bây giờ vào lớp 1 Tiểu Học , Vợ Chồng Con lo được , nhung khi tới Trung Học không biết sẻ như thế nào !
Mẹ nào cũng vì Con mà tính , Vợ Nho ngó Tôi .
- Anh nói cho Nó nghe đi .
Vừa ý Vợ hợp lòng trời , Tôi đứng lên , nhe bước vào phòng mình , Vợ Nho thế nào chẵng nghĩ : Lại bỏ đi ngủ , đầu nhỏ óc to vốn hay trật .
Tôi đi ra , cầm trên tay 3 sổ Ngân Hàng của Thằng Con khi còn ăn học , nghe thoáng tiếng Con Trai .
- Vợ Con nói , nhà đông mà như thế nào , Ba Mẹ có thể lo được cho Các Anh Chị ăn học đàng hoàng , tất cả đều thành đạt , Con rất phục Ba Mẹ .
Tôi đưa 3 quyển sổ cho Con Dâu , ngồi nói với Vợ Nho .
- Chuyện này Thằng Con cũng biết mà Em .
Thằng Con gải đầu .
- Dạ biết , nhưng đã tới đâu .
Tôi kêu Con Dâu giở sổ của Thằng Chồng , thời Trung Học cấp 1 giải thích .
- Con nhìn nhé , mỗi tháng năm lớp 1 con bỏ dành 1.000 ¥ thì 12 tháng sẻ có 12.000 ¥ . Năm lớp 2 thì tháng 2.000 ¥ sẻ được 24.000 ¥ . Lớp 1 và lớp 2 bằng 36,000 ¥ . tới lớp 3 .4 5 . mỗi tháng Con bỏ 3.000 ¥ , thì 3 năm nhân lên . 108.000 ¥ cộng 36.000 ¥ bao nhiêu nào = 144.000 ¥ , đủ dư để mua sắm khi vào lớp 7 , nhà mỗi đứa như vậy , nên Ba Mẹ không bấn loạn trong việc lo cho Con học , vô lo phải chịu khó , điều kiện là Các Con có thu nhập ôn định .
Con Dâu bừng lên sự hớn hở .
- Con hiểu rồi , Cám ơn Ba Mẹ .
Thằng Con trai nhìn Mẹ cười âu yếm , Vợ Nho thông minh .
- Thì Mẹ cũng để tiền đo mua thứ gì cho mấy đứa , chứ có tiêu riêng cho Mẹ đâu .
Luôn có số dư sau khi mau sắm , phần đó Mẹ Nho tuỳ thích , đủ là đã được .
Những tô bún bò ngọt nước , Mẹ Chồng nấu , Con Dâu khen , dạt dào tình thân .
Nhiều ngày đã qua , ngồi nhớ lại , thường cứ rời Hảng là Tôi về nhà , cả ngày Vợ Nho đợi , nở lòng nào để chậm thêm phút giây , lúc lấy quần áo ngoài hiên .
- Để Anh mang phụ vào cho .
Nụ cười và câu nói quen .
- Em mang vào được mà , tắm rửa rồi ăn cơm .
Có buổi chiều , Tôi ngồi đọc báo , đối diện thằng Con về nhà đang đọc truyện tranh , bên cạnh có Vợ , hai Vợ Chồng đưa Con đầu về để Ông Bà biết Thằng Cháu sắp tới sẻ nhập học , lớp 1 Tiểu Học . Cái cặp Ông Bà mua làm quà để trên bàn , Vợ Nho và Hai Con gái nấu bún bò giò heo , hồi đầu , những Cô Con Dâu Người Nhật , nhìn thấy tô bún có cái giò heo , mặt trở sắc xanh tái , hải hùng , được dổ nhỏ nhẹ , ăn thử khen ngon nức nở , thương Con Mẹ đâu quản nhọc công , Tụi Con về là bếp lửa không tắt , bánh phở mua lần thùng 20 kg , bánh tráng vài chục sấp , nước mắn Việt Nam đứa Dâu Nhật nào cũng biết làm ,Vợ Nho bỏ đủa , đi lên kéo ghế ngồi trước mặt Con Dâu .
- Mai Chằn . Có gì mà bần thần lo lắng vậy , phải bị thằng chồng ăn hiếp thì nói Mẹ nghe .
Con Dâu Nhật , Mẹ Chồng nói tiếng Việt rở ràng , Thằng Con bỏ tập truyên nhìn Mẹ cười .
- Mẹ nói sao lạ vậy , Con đâu có ăn hiếp Vợ bao giờ .
Con Dâu tươi gương mặt khi Mẹ Chồng quan tâm , chờ lời từ Chồng , khi hiểu ý Mẹ Chồng , Nó cảm động .
- Dạ. Chồng Con thương Con lắm Mẹ , Con lo chuyện của đứa Con , bây giờ vào lớp 1 Tiểu Học , Vợ Chồng Con lo được , nhung khi tới Trung Học không biết sẻ như thế nào !
Mẹ nào cũng vì Con mà tính , Vợ Nho ngó Tôi .
- Anh nói cho Nó nghe đi .
Vừa ý Vợ hợp lòng trời , Tôi đứng lên , nhe bước vào phòng mình , Vợ Nho thế nào chẵng nghĩ : Lại bỏ đi ngủ , đầu nhỏ óc to vốn hay trật .
Tôi đi ra , cầm trên tay 3 sổ Ngân Hàng của Thằng Con khi còn ăn học , nghe thoáng tiếng Con Trai .
- Vợ Con nói , nhà đông mà như thế nào , Ba Mẹ có thể lo được cho Các Anh Chị ăn học đàng hoàng , tất cả đều thành đạt , Con rất phục Ba Mẹ .
Tôi đưa 3 quyển sổ cho Con Dâu , ngồi nói với Vợ Nho .
- Chuyện này Thằng Con cũng biết mà Em .
Thằng Con gải đầu .
- Dạ biết , nhưng đã tới đâu .
Tôi kêu Con Dâu giở sổ của Thằng Chồng , thời Trung Học cấp 1 giải thích .
- Con nhìn nhé , mỗi tháng năm lớp 1 con bỏ dành 1.000 ¥ thì 12 tháng sẻ có 12.000 ¥ . Năm lớp 2 thì tháng 2.000 ¥ sẻ được 24.000 ¥ . Lớp 1 và lớp 2 bằng 36,000 ¥ . tới lớp 3 .4 5 . mỗi tháng Con bỏ 3.000 ¥ , thì 3 năm nhân lên . 108.000 ¥ cộng 36.000 ¥ bao nhiêu nào = 144.000 ¥ , đủ dư để mua sắm khi vào lớp 7 , nhà mỗi đứa như vậy , nên Ba Mẹ không bấn loạn trong việc lo cho Con học , vô lo phải chịu khó , điều kiện là Các Con có thu nhập ôn định .
Con Dâu bừng lên sự hớn hở .
- Con hiểu rồi , Cám ơn Ba Mẹ .
Thằng Con trai nhìn Mẹ cười âu yếm , Vợ Nho thông minh .
- Thì Mẹ cũng để tiền đo mua thứ gì cho mấy đứa , chứ có tiêu riêng cho Mẹ đâu .
Luôn có số dư sau khi mau sắm , phần đó Mẹ Nho tuỳ thích , đủ là đã được .
Những tô bún bò ngọt nước , Mẹ Chồng nấu , Con Dâu khen , dạt dào tình thân .
No comments:
Post a Comment