Đêm chập chờn giấc ngủ phận mồ côi.
Con thảng thốt cất lời kêu "Mẹ hỡi!"
Trời cao quá dễ gì tầm tay với.
Nên con hoài gọi mãi tiếng Mẹ ơi!
Đời cay đắng con vẫn còn chới với.
Giữa dòng người con mãi miết ngược xuôi.
Đêm năm canh con vắng bóng Mẹ rồi.
Lời than thở chẳng còn người tâm sự.
Chốn gian trần hành trình thân lữ thứ.
Phải chi còn có Mẹ để tựa nương.
Lệ sầu vương con khóc những đêm trường.
Không có Mẹ con thương thân mình quá..
Ơn trời biển con chưa tròn đáp trả.
Mẹ đi rồi vất vả lại mình con.
Những ngày xưa thân ái đã không còn.
Con mất Mẹ héo mòn từng giây phút.
Lucia Kim Nhung
12/07/17.
Những ngày chăm Mẹ ở bệnh viện. Nay đã xa rồi.
Giữa dòng người con mãi miết ngược xuôi.
Đêm năm canh con vắng bóng Mẹ rồi.
Lời than thở chẳng còn người tâm sự.
Chốn gian trần hành trình thân lữ thứ.
Phải chi còn có Mẹ để tựa nương.
Lệ sầu vương con khóc những đêm trường.
Không có Mẹ con thương thân mình quá..
Ơn trời biển con chưa tròn đáp trả.
Mẹ đi rồi vất vả lại mình con.
Những ngày xưa thân ái đã không còn.
Con mất Mẹ héo mòn từng giây phút.
Lucia Kim Nhung
12/07/17.
Những ngày chăm Mẹ ở bệnh viện. Nay đã xa rồi.
No comments:
Post a Comment