Van Mong Nguyen
Thật cảm nhận được ý Chúa , tự nhiên trong vô tình không cảm thấy vui , giấc ngủ mong tâm trạng bằng yên , mơ màng nổi băng khoăng tiếc nối , phần số đành chịu . Thao thức có tin nhắn của Em Gái .
- Chồng Em bị viêm khớp , chân đi đau lắm , Anh coi có thuốc gì mua dùm Em , bị bệnh gút .
Bổng tỉnh người , động lực tỏ tình yêu thương đây rồi .
- Thuốc thì đủ loại thiếu gì , mai sáng Anh tới tiệm thuốc mua gởi về cho , khoảng 1 tuần sẻ nhận được , Anh mua vài loại , uống loại nào hợp thì sẻ mua nhiều , mà bệnh gút là bệnh gì , Anh không biết , viêm khớp thì đau ở những vùng khuỷu xương , nói Chồng chịu khó .
Con Em quay một đoạn clip , Thằng Em Rể đi lặt thặt , bệnh một nơi , thuốc mua một ngã , thường bên Nhật đau như vậy đi khám , thuốc chuyên trị của Bệnh Viện hay hơn mua tiệm thuốc , mua ngoài bị giá mắc vì không dùng được bảo hiểm , nhưng vui vì có dịp tỏ tình với Vợ Chồng Em Gái , thương lắm , hoàn cảnh , Anh Em ruột mà cho tới bây giờ chỉ sống chỉ gần nhau 2 ngày , khi Tôi về thăm , Em rể hiền , dân biển tốt tánh , nghĩ tới thương , khi Vợ Nho bệnh Nó nhắn tin .
- Chị bệnh lâu như vậy , Anh cần Em gởi tiền qua .
- Anh cám ơn . Gia Đình đủ khả năng lo được cho Chị .
Tới Bệnh Viện nói chuyện với Vợ , cũng cảm động .
- Do Em bệnh , nên kỳ này không gởi được tiền giúp mấy đứa nhỏ đóng tiền học , phụ Cô Nó , giờ nói Cô gởi sao được , nhà mình lo đủ mà .
Trong dịp Vợ Nho về đám tang Mẹ , 2 Vợ Chồng Em Gái vào , gặp nhau vui vẻ . Có những so sánh khập khểnh : Anh Em như thể tay chân , Vợ Chồng như quần áo , với Tôi không nghĩ phải suy nghĩ . Vợ Chồng tình nghĩa keo sơn , Anh Em tình thương vô bờ . Giờ Nó cần thì Tôi hết lòng .
Ngày Chủ Nhật làm gì cũng phải tham dự Thánh Lể xong , cầu nguyện xin Chúa giúp vượt qua nổi trăn trở , căn tính khó thay đổi , yêu mình thì mới có thể yêu người như mình , ý cho đi nên trạng thái vui , tới tiệm thuốc quen , trình bày giải thích , người bán cười , người mua thoải mái , xin thùng bỏ vào , thương mấy đứa Cháu , thêm mấy thứ bánh , của Cậu gởi về , báo tin cho Em Gái mừng .
- Anh Ba mua thuốc có rồi , tối sẻ giải thích công dụng , phứớc chủ may thày , mai đi làm về Anh sẻ gởi .
Thích vì Anh mình thương .
- Nhiều tiền không Anh ?
- Anh quên mất bao nhiêu tiền rồi , Anh Ba cho .
- Mới đó mà quên mua bao nhiêu , mấy đứa nghe Cậu Ba gởi bánh thích lắm , Anh ăn gì Em gởi qua , mực khô , cá khô , mè xửng .
Thỉnh thoảng Nó hay hỏi để đòi gởi đồ , Tôi sợ vụ gởi của Nó , thêm Con Chị Thu Mai phụ vô , là nhân viên chuyển hàng cong lưng , thùng vài chục ký , dù nể tình đã dặn gởi ít .
- Để khi nào Anh cần đã , mực khô không nhai được rồi .
Buổi chiều mưa , bảo đang vào , nhớ thì dể , quên mới khó , tưởng rằng đã có nhau , nhưng thôi vui mọt mình .
- Chồng Em bị viêm khớp , chân đi đau lắm , Anh coi có thuốc gì mua dùm Em , bị bệnh gút .
Bổng tỉnh người , động lực tỏ tình yêu thương đây rồi .
- Thuốc thì đủ loại thiếu gì , mai sáng Anh tới tiệm thuốc mua gởi về cho , khoảng 1 tuần sẻ nhận được , Anh mua vài loại , uống loại nào hợp thì sẻ mua nhiều , mà bệnh gút là bệnh gì , Anh không biết , viêm khớp thì đau ở những vùng khuỷu xương , nói Chồng chịu khó .
Con Em quay một đoạn clip , Thằng Em Rể đi lặt thặt , bệnh một nơi , thuốc mua một ngã , thường bên Nhật đau như vậy đi khám , thuốc chuyên trị của Bệnh Viện hay hơn mua tiệm thuốc , mua ngoài bị giá mắc vì không dùng được bảo hiểm , nhưng vui vì có dịp tỏ tình với Vợ Chồng Em Gái , thương lắm , hoàn cảnh , Anh Em ruột mà cho tới bây giờ chỉ sống chỉ gần nhau 2 ngày , khi Tôi về thăm , Em rể hiền , dân biển tốt tánh , nghĩ tới thương , khi Vợ Nho bệnh Nó nhắn tin .
- Chị bệnh lâu như vậy , Anh cần Em gởi tiền qua .
- Anh cám ơn . Gia Đình đủ khả năng lo được cho Chị .
Tới Bệnh Viện nói chuyện với Vợ , cũng cảm động .
- Do Em bệnh , nên kỳ này không gởi được tiền giúp mấy đứa nhỏ đóng tiền học , phụ Cô Nó , giờ nói Cô gởi sao được , nhà mình lo đủ mà .
Trong dịp Vợ Nho về đám tang Mẹ , 2 Vợ Chồng Em Gái vào , gặp nhau vui vẻ . Có những so sánh khập khểnh : Anh Em như thể tay chân , Vợ Chồng như quần áo , với Tôi không nghĩ phải suy nghĩ . Vợ Chồng tình nghĩa keo sơn , Anh Em tình thương vô bờ . Giờ Nó cần thì Tôi hết lòng .
Ngày Chủ Nhật làm gì cũng phải tham dự Thánh Lể xong , cầu nguyện xin Chúa giúp vượt qua nổi trăn trở , căn tính khó thay đổi , yêu mình thì mới có thể yêu người như mình , ý cho đi nên trạng thái vui , tới tiệm thuốc quen , trình bày giải thích , người bán cười , người mua thoải mái , xin thùng bỏ vào , thương mấy đứa Cháu , thêm mấy thứ bánh , của Cậu gởi về , báo tin cho Em Gái mừng .
- Anh Ba mua thuốc có rồi , tối sẻ giải thích công dụng , phứớc chủ may thày , mai đi làm về Anh sẻ gởi .
Thích vì Anh mình thương .
- Nhiều tiền không Anh ?
- Anh quên mất bao nhiêu tiền rồi , Anh Ba cho .
- Mới đó mà quên mua bao nhiêu , mấy đứa nghe Cậu Ba gởi bánh thích lắm , Anh ăn gì Em gởi qua , mực khô , cá khô , mè xửng .
Thỉnh thoảng Nó hay hỏi để đòi gởi đồ , Tôi sợ vụ gởi của Nó , thêm Con Chị Thu Mai phụ vô , là nhân viên chuyển hàng cong lưng , thùng vài chục ký , dù nể tình đã dặn gởi ít .
- Để khi nào Anh cần đã , mực khô không nhai được rồi .
Buổi chiều mưa , bảo đang vào , nhớ thì dể , quên mới khó , tưởng rằng đã có nhau , nhưng thôi vui mọt mình .
No comments:
Post a Comment