Tuesday, May 30, 2017
Vè Cha Thục
VÈ CHA THỤC
----------------------
Xứ BẠNG , là đất ăn nghề
từ ngày Cha về xứ Bạng vui thay ,
Cha về ,mười lăm tháng chày!
Thiếu chín tháng nữa mới đầy hai năm !
Hàng xứ thương cha muôn phần !
Thương cho đến nổi ân cần thì thôi,
Cha con thãm thiết thương ôi !
Ai làm cho cực lòng người hởi cha ?
Balang ba lớp Trung minh ,
Cha truyền một tiếng áo quần phải may ,
Đói thì ráng cốt lột xương,
ĐỂ mà sắm sữa cho con phen này !
Vợ chồng lo lắng đêm ngày,
Lấy gì sắm sửa phen này cho con
Bay giờ con đã vuông tròn,
Ai ngờ cha lại lìa con lúc này !
Chắc rằng cha ở xứ này ,,
Chúng con đêm ngày vui thật là vui ,
Trung Binh Chị em ta ơi ?
Mau mang sổ sách trả liền cho cha,
Việc này bởi tai về ai ?
Mà làm cho nát hội này hởi cha ??
Chi em bé nhỏ ta ơi ,
Ta ra ái mộ củng không được rồi ,,
Đứng bề trên cầm quyền chẳng xét !
Viết thư về quyết đổi cha đi !
Chúng con già trẻ vậy thì,,
Kẻ lớn người bé chẳng khi nào rời ,,
Cha THỤC rời chân bước ra ,,
Mọi việc bỏ hàn cha để cho ai ??
Chúng con van khóc kéo nài ,,
Xin cha ở lai một vài ba năm ,,
Thương thay lắm nỗi cha thục !
Một trăm con mác nó xuyên vào lòng!
Cha về giúp xứ Ba Đông,,
Giup một mẹ chồng mụ O có sướng không ?
Cha về bỏ hàn đào sông !
Công cha khó nhoc mà chưa vui lòng !
Dù ai không thương cha cùng
Con chiên NGOẠI HÃI,một lòng thương cha ,,,
Ngờ là cây tốt lắm hoa !
Chẳng hay cây tốt hóa ra hoa sầu !!!
Cha mong về dựng xứ này,
Để cho con trẻ đua nhau hoc hành.
Cha mới đươc thư vừa rồi,
giở thư ra đọc thấy lời bề trên ,
Rằng cha phải đổi lên Bền !
Cha về xứ ấy cho yên một lòng!
Cha con nước mắt ròng ròng!
Trả hết nhà Khách nhà Phòng lai đây !
Trả hết Như Áng Sung Danh !
Trả hết NgoạiHải đồng thanh mọi người
Mai Joseph sưu tầm
Tuan Nguyen: Trái Bồ Quân
TRÁI BỒ QUÂN
Nhớ ngày ấy khi còn thơ bé
Mẹ đi chợ Hôm Thanh Hải về
Con đứng đợi bên hiên nhà lá
Mẹ đã về con vỗ tay mừng.
Mẹ đi chợ Hôm Thanh Hải về
Con đứng đợi bên hiên nhà lá
Mẹ đã về con vỗ tay mừng.
Thúng bên hông Mẹ mua nhiều thứ
Nào Chuối nào Na Bánh tráng giòn
Hai vòng Bồ Quân như chuổi hạt
Mẹ choàng vào cổ đứa con thơ .
Nào Chuối nào Na Bánh tráng giòn
Hai vòng Bồ Quân như chuổi hạt
Mẹ choàng vào cổ đứa con thơ .
Trái Bồ Quân tím đỏ xanh vàng biếc
Hai ba chục trái Vòng chuổi xâu
Nhà chín anh em Mẹ cắt khúc
Mười quả phân chia cho đồng đều.
Hai ba chục trái Vòng chuổi xâu
Nhà chín anh em Mẹ cắt khúc
Mười quả phân chia cho đồng đều.
Nhớ xưa mấy anh chàng đi lính
Đặt tên đẹp là trái Hành Quân
Nay nhìn ảnh trái Bồ Quân nhớ
Ngày ấy Mẹ tôi đi chợ về.
Đặt tên đẹp là trái Hành Quân
Nay nhìn ảnh trái Bồ Quân nhớ
Ngày ấy Mẹ tôi đi chợ về.
Tuan Nguyen
28/5/2017
28/5/2017
Monday, May 29, 2017
Ánh sáng và bóng tối
Nói với chính mình
Ông Albert Einstein cho rằng không có bóng tối mà chỉ có ánh sáng. Bóng tối là sự vắng mặt của ánh sáng. Đã bao lần tôi nghe hát Chúa Là Nguồn Ánh Sáng... và cũng đã bao lần tôi cầu nguyện xin Chúa soi sáng cõi lòng u tối của tôi.
Một căn phòng đóng kín, bên trong sẽ là bóng tối. Khi lòng trí tôi không mở, làm sao ánh sáng Chúa có thể lọt vào. |
Ông Lá Gió
Nói với chính mình
Đọc câu thơ:
"Rừng cây dại trổ dăm cành hoa trắng
Hồ dễ mấy người biết đó là mai..."
làm tôi chạnh nhớ đến ông Lá Gió, một nhân vật của làng tôi, tôi nhại câu thơ trên để tự hỏi chính mình:
"Đã đôi lần tôi nói về ông Lá Gió,
Nhưng có thật tôi biết ông Lá Gió say."
Cớ gì ông Lá Gió phải nói và hát bài ca Quân Hành:
"Cơ lá nằm, gio đa ném..." và
"..Một nụ cười tươi trên môi, mắt sáng quắc
Đang âm thầm hẹn cùng non nước đi muôn phương..."
Đem 5 lá cờ nào ra gió? Chờ đợi một nền vinh quang gì?
"...Một rừng cờ phất phới
Một mầu vàng chiêu dương..."
Có phải ông là Tản Đà: Say mà say tỉnh? Có phải ông là Cao Bá Quát: Mộng lớn không thành?
Ở cái tuổi của ông, và vào cái thời của ông... Có thể lắm chứ!
Tôi sẽ xuống rất nhanh, nếu...
Nói với chính mình.
Hôm nay, lúc hồn như phi, phách như tán, tôi nghe văng vẳng bên tai tiếng phèn la và câu ra hiệu lúc hạ huyệt của ông Chất:
"Một tiếng bỏ đi, hai tiếng từ từ (*) mà xuống."
Hơn 40 năm xa quê, tưởng tiếng phèn la và câu ra hiệu kia đã đi vào quên lãng... Nào ngờ hôm nay nó trở lại khiến tôi lạnh ớn xương, và toát mồ hôi hột: Nếu trong đời này, tôi không bỏ đi một tiếng, thì tôi sẽ xuống rất nhanh, và rất sâu.
Hôm nay, lúc hồn như phi, phách như tán, tôi nghe văng vẳng bên tai tiếng phèn la và câu ra hiệu lúc hạ huyệt của ông Chất:
"Một tiếng bỏ đi, hai tiếng từ từ (*) mà xuống."
Hơn 40 năm xa quê, tưởng tiếng phèn la và câu ra hiệu kia đã đi vào quên lãng... Nào ngờ hôm nay nó trở lại khiến tôi lạnh ớn xương, và toát mồ hôi hột: Nếu trong đời này, tôi không bỏ đi một tiếng, thì tôi sẽ xuống rất nhanh, và rất sâu.
(*) Theo anh Van Trong Nguyen, câu nói trên của người Ba Làng là: "Một tiếng bỏ đi, hai tiếng rì rì mà xuống". Cám ơn anh Van Trong Nguyen đã bổ túc.
Mai Joseph: Thanh Hải Xưa Nay
THANH HẢI XƯA & NAY!
QUÊ HƯƠNG THANH HẢI MẾN YÊU
NƠI BAO KỶ NIÊM VÔ VÀN TÌNH THƯƠNG ,
THA PHƯƠNG,CẦU THƯC KHỐN CÙNG !
GIAN NAN VẤT VÃ,CÓ ĐƯỢC NGÀY NAY,
ĐẮNG CAY CHIA SẼ NGỌT BÙI ,
LÀM CHƠI ,ĂN THẬT TRÍCH PHẦN ĐỂ RA ,
CÂN CÙ NHẤT Ở DÂN TA ,
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU ,LÀ CÂU NGUYỆN CẦU ,
TIỀN NHÂN MƯA NẮNG DÃI DẦU
NGÀY ĐẦU LẬP TRẠI,GẬP NHIỀU GIAN LAO !
KHÓ KHĂN THIẾU THỐN TRĂM BỀ !
SỚM TRƯA VẤT VẢ ,CHẲNG HỀ KÊU CA !
LO CHO THẾ HỆ CHÚNG TA ,
CÔNG ƠN TRỜI BIỄN, NÓI SAO CHO VỪA ,
XÓM ĐẦM ,PHAN THIẾT NGÀY XƯA ,
CỒN HOANG DỨA DẠI LẠI THƯA BÓNG NGƯỜI !
NƠI ĐÂY RÁC RƯỞI,MUỔI RUỒI !
CON ĐƯỜNG KHẤP KHỂNH GỒ GHỀ KHÓ ĐI !
QUẠ KÊU THÚC DỤC CHIỀU VỀ ,
NGỰA REO TIẾNG NHAC,RU ĐỜI THA HƯƠNG !
HÒA CÙNG SÓNG BIỂN TRÙNG DƯƠNG ,
SÔNG CẦU ÊM Ả NHỚ THƯƠNG ĐÔI BỜ!
THANH HẢI PHAN THIẾT BÂY GIỜ .
PHỐ PHƯỜNG NHỘN NHỊP ,THÁNH ĐƯỜNG NGUY NGA ?
ÂN NHÂN Ở KHẮP GẦN XA ,
GÓP CÔNG GÓP CỦA DỰNG XÂY QUÊ NHÀ ,
QUÊ HƯƠNG THANH HẢI CỦA TA ,
CHA ÔNG VUN ĐẮP CAO DÀY NIỀM TIN !
GHI ƠN CÔNG ĐỨC HY SINH ,
SÁU MƯƠI NĂM LẼ KHẮC SÂU ƠN NGƯỜI ,
TRI ÂN CẢM TẠ CHÚA TRỜI ,,
BAN CHO GIÁO XỨ THÁNG NGÀY BÌNH YÊN ,,.
Mai Joseph
( 27/5/ 2017 )
QUÊ HƯƠNG THANH HẢI MẾN YÊU
NƠI BAO KỶ NIÊM VÔ VÀN TÌNH THƯƠNG ,
THA PHƯƠNG,CẦU THƯC KHỐN CÙNG !
GIAN NAN VẤT VÃ,CÓ ĐƯỢC NGÀY NAY,
ĐẮNG CAY CHIA SẼ NGỌT BÙI ,
LÀM CHƠI ,ĂN THẬT TRÍCH PHẦN ĐỂ RA ,
CÂN CÙ NHẤT Ở DÂN TA ,
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU ,LÀ CÂU NGUYỆN CẦU ,
TIỀN NHÂN MƯA NẮNG DÃI DẦU
NGÀY ĐẦU LẬP TRẠI,GẬP NHIỀU GIAN LAO !
KHÓ KHĂN THIẾU THỐN TRĂM BỀ !
SỚM TRƯA VẤT VẢ ,CHẲNG HỀ KÊU CA !
LO CHO THẾ HỆ CHÚNG TA ,
CÔNG ƠN TRỜI BIỄN, NÓI SAO CHO VỪA ,
XÓM ĐẦM ,PHAN THIẾT NGÀY XƯA ,
CỒN HOANG DỨA DẠI LẠI THƯA BÓNG NGƯỜI !
NƠI ĐÂY RÁC RƯỞI,MUỔI RUỒI !
CON ĐƯỜNG KHẤP KHỂNH GỒ GHỀ KHÓ ĐI !
QUẠ KÊU THÚC DỤC CHIỀU VỀ ,
NGỰA REO TIẾNG NHAC,RU ĐỜI THA HƯƠNG !
HÒA CÙNG SÓNG BIỂN TRÙNG DƯƠNG ,
SÔNG CẦU ÊM Ả NHỚ THƯƠNG ĐÔI BỜ!
THANH HẢI PHAN THIẾT BÂY GIỜ .
PHỐ PHƯỜNG NHỘN NHỊP ,THÁNH ĐƯỜNG NGUY NGA ?
ÂN NHÂN Ở KHẮP GẦN XA ,
GÓP CÔNG GÓP CỦA DỰNG XÂY QUÊ NHÀ ,
QUÊ HƯƠNG THANH HẢI CỦA TA ,
CHA ÔNG VUN ĐẮP CAO DÀY NIỀM TIN !
GHI ƠN CÔNG ĐỨC HY SINH ,
SÁU MƯƠI NĂM LẼ KHẮC SÂU ƠN NGƯỜI ,
TRI ÂN CẢM TẠ CHÚA TRỜI ,,
BAN CHO GIÁO XỨ THÁNG NGÀY BÌNH YÊN ,,.
Mai Joseph
( 27/5/ 2017 )
Sunday, May 28, 2017
Van Mong Nguyen: Tự Tình
Van Mong Nguyen
Chủ Nhật tham dự Thánh Lể , tới phần cầu nguyện Giáo Dân . Cha Xứ mời gọi mọi người cầu nguyện cho Vợ Nho , sớm hồi phục sức khoẻ ! Thích nhé người tốt , sống ai cũng thương .Chiều nắng đẹp , gió mùa Hè mát , Tôi chạy xe tới Bệnh Viện , phải tạo cho Mình cảm giác vui vẻ , như đang lái xe dạo chơi , tiếng đi , tiếng về , đường trường xa muôn vó câu bay chập chùng .Ngày nào cũng vậy , ngần ngại là hại chính mình .Kéo cánh cửa , thấy Vợ Nho đang ngồi nơi mép gường , hai cô y tá xinh xinh với nụ cười chào , Vợ Nho vẫn im không quay nhìn , hai y tá tủm tỉm , Tôi pha trò cười .
- Người quan trọng nhất của Tôi đấy .
Hai cô y tá xếp chiếc xe lăn đẩy ra , tôi tới bên gường thấy bị quần áo , cầm lấy Vợ Nho giữ lại .
- Đồ để đi tắm thay .
Mở ghế ngồi xuống , nhìn mặt Vợ .
- Y tá đưa Em đi tắm .
Gật đầu , hai cô y tá đẩy xe lăn khác tới , loại mặt bằng ngang cao , đở Vợ Nho lên đẩy đi , Tôi ngồi một mính , một cô y tá bước vào dể thương hỏi .
- Mẹ đâu rồi Ba .
Con gái Mình , gọn đẹp trong dáng người .
- Mẹ đi tắm rồi .
Bỏ vào tủ những quấn áo của Mẹ đem về giặt xong , chào đi , chẳng hỏi được Ba một câu : khoẻ không ? Tủi cả thân . Hai cô y tá khác vào nói thay tấm ra gường . Nhật mà , sạch sẻ và tử tế , Tôi đứng kên .
- Tôi đi ra ngoài cho các cô làm .
Cười tíu tít .
- Không cứ tự nhiên ngồi cũng được .
Thôi đi , chứ ngồi ai không nói , Tôi thì toàn nhìn những nơi gì đâu , mắt luôn không định hướng . Lấy tập tạp chí đọc , tin Thiên Hoàng du ngoạn cùng Hoàng Hậu , một mẩu gương sống đời gia đình .Cô y tá đi tới cười tươi , báo tin đã làm xong , lịch sự dư thừa . Tôi vào phòng lại , một lúc Vợ Nho trở về .Thấy tỉnh táo , bệnh thì không , chỉ phản ứng khi ăn , nên trở mệt và vẫn ở Bệnh Viên . Cho Vợ biết đang bị đau răng .
- Đi bệnh viên đi .
Câu này khi ở nhà cũng nói giống y .
- Chiều về nấu cháo ăn , hồi nảy đồi xe là tại ngồi xe lăn thường , khi tắm Em không thở được .
Sau khi báo tin những người gởi lời hỏi thăm qua fb , Vợ cũng cảm động . Trên đường về , ghé Siêu Thị to mới khai trương , đủ no thập vật , đông người , nhôn nhịp , mua cái đùi gà , và tim gà về nấu cháo , vợ dặn phải nghe .Có bửa buổi sáng đ làm . xuống tới xe , cầm chiếc chìa khoá trên tay , thiệt tình chìa khoá nhà , móc hết túi không có chìa khoá xe : Lạ nhỉ , quay về nhà , may có trên bàn , chứ không lại phải lấy chìa khoá phụ , đầu óc linh tinh , đi xuống mở cửa , ngồi nổ máy , gài dây nịt , rồi nhớ chưa khoá cửa nhà , lại phải quay về .Vợ mà bệnh nằm nhà thương là mình thành nữa hồn thương đau .Vui không ? Vợ khoẻ thì vui .
... Cơm nhà khi các con còn nhỏ .Giờ ăn cháo một mình vì Con đã lớn và Vợ Nho nằm bệnh viện .Xin Chúa giúp đở Chúng Con .
- Người quan trọng nhất của Tôi đấy .
Hai cô y tá xếp chiếc xe lăn đẩy ra , tôi tới bên gường thấy bị quần áo , cầm lấy Vợ Nho giữ lại .
- Đồ để đi tắm thay .
Mở ghế ngồi xuống , nhìn mặt Vợ .
- Y tá đưa Em đi tắm .
Gật đầu , hai cô y tá đẩy xe lăn khác tới , loại mặt bằng ngang cao , đở Vợ Nho lên đẩy đi , Tôi ngồi một mính , một cô y tá bước vào dể thương hỏi .
- Mẹ đâu rồi Ba .
Con gái Mình , gọn đẹp trong dáng người .
- Mẹ đi tắm rồi .
Bỏ vào tủ những quấn áo của Mẹ đem về giặt xong , chào đi , chẳng hỏi được Ba một câu : khoẻ không ? Tủi cả thân . Hai cô y tá khác vào nói thay tấm ra gường . Nhật mà , sạch sẻ và tử tế , Tôi đứng kên .
- Tôi đi ra ngoài cho các cô làm .
Cười tíu tít .
- Không cứ tự nhiên ngồi cũng được .
Thôi đi , chứ ngồi ai không nói , Tôi thì toàn nhìn những nơi gì đâu , mắt luôn không định hướng . Lấy tập tạp chí đọc , tin Thiên Hoàng du ngoạn cùng Hoàng Hậu , một mẩu gương sống đời gia đình .Cô y tá đi tới cười tươi , báo tin đã làm xong , lịch sự dư thừa . Tôi vào phòng lại , một lúc Vợ Nho trở về .Thấy tỉnh táo , bệnh thì không , chỉ phản ứng khi ăn , nên trở mệt và vẫn ở Bệnh Viên . Cho Vợ biết đang bị đau răng .
- Đi bệnh viên đi .
Câu này khi ở nhà cũng nói giống y .
- Chiều về nấu cháo ăn , hồi nảy đồi xe là tại ngồi xe lăn thường , khi tắm Em không thở được .
Sau khi báo tin những người gởi lời hỏi thăm qua fb , Vợ cũng cảm động . Trên đường về , ghé Siêu Thị to mới khai trương , đủ no thập vật , đông người , nhôn nhịp , mua cái đùi gà , và tim gà về nấu cháo , vợ dặn phải nghe .Có bửa buổi sáng đ làm . xuống tới xe , cầm chiếc chìa khoá trên tay , thiệt tình chìa khoá nhà , móc hết túi không có chìa khoá xe : Lạ nhỉ , quay về nhà , may có trên bàn , chứ không lại phải lấy chìa khoá phụ , đầu óc linh tinh , đi xuống mở cửa , ngồi nổ máy , gài dây nịt , rồi nhớ chưa khoá cửa nhà , lại phải quay về .Vợ mà bệnh nằm nhà thương là mình thành nữa hồn thương đau .Vui không ? Vợ khoẻ thì vui .
... Cơm nhà khi các con còn nhỏ .Giờ ăn cháo một mình vì Con đã lớn và Vợ Nho nằm bệnh viện .Xin Chúa giúp đở Chúng Con .
Friday, May 26, 2017
Vè Làm Nhà Thờ Đức Bà
Cám ơn anh Anthony Sonlen Nguyen chia sẻ. Tôi đánh máy lại bài Vè Làm Nhà Thờ Đức Bà. Mắt kém và nguyên bản lại khó đọc, nên chắc chắn là có lỗi. Chỗ nào sai, mong anh và quý anh chị Ba Làng cho biết.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bài này đã lâu lắm không được ai nhắc lại, người viết xin được ghi lại để tặng những ai còn nhớ đến Ba- Làng Thanh Hóa, nhà thờ Đức Bà, Cửa Bạng là những kỷ niệm khó quên.
--- Nguyễn-Văn-Trọng (Na Uy) ---
Lạy ơn Thiên Chúa Cửu Trùng
Soi lòng bổn đạo ở lành thảo ngay
Cụ già cũng có lòng thành
Muốn làm đền thánh sáng danh Đức Bà
Cụ Già người mới thở ra,
Mời Hàng Quý Chức vào mà lo toan
Hàng Xứ thưa Cụ mọi đàng
Xin Cha lo liệu ân cần nhờ Cha
Cụ Già người mới nói ra
Nhà thờ hàng xứ thật là nhà chung
Con Chiên với Cụ một lòng
Ra công gắng sức cũng vì con chiên
Thợ thì Cụ thuê đã yên
Làm sao cho khéo nhân tiền thêm công
Các thợ họp lại Hội Đồng
Gỗ lạc xếp đặt ra công làm nhà
Các thợ xẻ gỗ độc xà
Hai việc thuận hòa tay múa như hoa
Cụ Phó trên cột múa hoa
Cụ già cầu nguyện hát mà la-tinh
Hàng Xứ trống khách linh-đình
Dựng nhà thờ được uy-linh mọi đàng
Tiền bạc vô số vô vàn
Tiên rừng hay hót vấn vương cả trời
Mẹ vời cửa bướm trắng song
Hai tầng ngói lợp đầu hồng tính tinh
Rung rinh các cửa thủy tinh
Sao Mai đã mọc trong tình tình tang
Con Chiên kéo đến vô vàn
Đến nơi kinh lạy kinh ngang kinh chầu
Sao Mai mất mọc rạng đông
Tức thì sao sáng đứng chầu Nữ Vương
Giuse Thánh Cả Thiên Đường
Lĩnh hương ngào ngạt dâng lên trước Tòa
Bàn thờ sám súp các hoa
Đức Bà ngự giữa trên tòa tốt tươi
Chúa Con Người về trên trời
Truyền phép thịt máu trên nơi bàn thờ
Thiên Thần chầu chực bây giờ
Chúng con dại dột u-mê đời đời
Mẹ vời cắt cửa lộ thiên
Giá truông giá trống ở miền non cao
Đền thờ các thánh ra vào
Chim kêu vượn hú lao xao vui vầy
Kìa xem hai đấng thiên thần
Dưới chân Thánh Giá hát mừng Chúa Con
Trông xem dưới nước bằng non
Kìa trên đỉnh núi rằng con Đức Bà
Trắi trăng hoa quả tốt tươi
Các Thánh hưởng lộc những nơi vui vầy
Chung quanh tứ hải vườn xoay
Dầu cho bổn đạo có cây năm sắc có hoa bốn mùa
Hoa đua nhị trổ lắm rua
Ong bướm nào mà lại chẳng đua nhị mầu
Phêrô cột cậy làm đầu
Truyền cho đầy tớ một mầu uy-linh
Cụ Già lo liệu một mình
Con chiên kéo đến vô vàn hỡi ơi
Sáng danh thêm loại đoạn nơi
Chân cao cũng tới vợt vời mà sang
Đất nào bằng đất Ba-Làng
Xứ nào mà được thanh quang thế nào
Xứ Bạng như võng cò bay
Hai tay mấu lấy ở đầu hai non
Sau song trước bể núi non
Bung Mê sập sồ hãy còn nằm kia
Hòn Biện Hòn Ngọc nằm kề
Ngồi trên cửa vắng trông ra áng tuyền
Lại có bảng vàng chói chói một bên
Trời thanh bể rộng trông ra
Thuyền Rồng các lái trai mà chèo đua
Lưới Giời giăng cá chỉ tơ
Bạn ta nay họp vịn vô lưới Giời
Nhà thờ tác để muôn đời
Tối nay vinh giầu mới vừa sang
Đạo ta nay thật rõ ràng
Phú quý ơn trên còn chan chán
Một mình ta đọc cho hàng xứ nghe.
Soi lòng bổn đạo ở lành thảo ngay
Cụ già cũng có lòng thành
Muốn làm đền thánh sáng danh Đức Bà
Cụ Già người mới thở ra,
Mời Hàng Quý Chức vào mà lo toan
Hàng Xứ thưa Cụ mọi đàng
Xin Cha lo liệu ân cần nhờ Cha
Cụ Già người mới nói ra
Nhà thờ hàng xứ thật là nhà chung
Con Chiên với Cụ một lòng
Ra công gắng sức cũng vì con chiên
Thợ thì Cụ thuê đã yên
Làm sao cho khéo nhân tiền thêm công
Các thợ họp lại Hội Đồng
Gỗ lạc xếp đặt ra công làm nhà
Các thợ xẻ gỗ độc xà
Hai việc thuận hòa tay múa như hoa
Cụ Phó trên cột múa hoa
Cụ già cầu nguyện hát mà la-tinh
Hàng Xứ trống khách linh-đình
Dựng nhà thờ được uy-linh mọi đàng
Tiền bạc vô số vô vàn
Tiên rừng hay hót vấn vương cả trời
Mẹ vời cửa bướm trắng song
Hai tầng ngói lợp đầu hồng tính tinh
Rung rinh các cửa thủy tinh
Sao Mai đã mọc trong tình tình tang
Con Chiên kéo đến vô vàn
Đến nơi kinh lạy kinh ngang kinh chầu
Sao Mai mất mọc rạng đông
Tức thì sao sáng đứng chầu Nữ Vương
Giuse Thánh Cả Thiên Đường
Lĩnh hương ngào ngạt dâng lên trước Tòa
Bàn thờ sám súp các hoa
Đức Bà ngự giữa trên tòa tốt tươi
Chúa Con Người về trên trời
Truyền phép thịt máu trên nơi bàn thờ
Thiên Thần chầu chực bây giờ
Chúng con dại dột u-mê đời đời
Mẹ vời cắt cửa lộ thiên
Giá truông giá trống ở miền non cao
Đền thờ các thánh ra vào
Chim kêu vượn hú lao xao vui vầy
Kìa xem hai đấng thiên thần
Dưới chân Thánh Giá hát mừng Chúa Con
Trông xem dưới nước bằng non
Kìa trên đỉnh núi rằng con Đức Bà
Trắi trăng hoa quả tốt tươi
Các Thánh hưởng lộc những nơi vui vầy
Chung quanh tứ hải vườn xoay
Dầu cho bổn đạo có cây năm sắc có hoa bốn mùa
Hoa đua nhị trổ lắm rua
Ong bướm nào mà lại chẳng đua nhị mầu
Phêrô cột cậy làm đầu
Truyền cho đầy tớ một mầu uy-linh
Cụ Già lo liệu một mình
Con chiên kéo đến vô vàn hỡi ơi
Sáng danh thêm loại đoạn nơi
Chân cao cũng tới vợt vời mà sang
Đất nào bằng đất Ba-Làng
Xứ nào mà được thanh quang thế nào
Xứ Bạng như võng cò bay
Hai tay mấu lấy ở đầu hai non
Sau song trước bể núi non
Bung Mê sập sồ hãy còn nằm kia
Hòn Biện Hòn Ngọc nằm kề
Ngồi trên cửa vắng trông ra áng tuyền
Lại có bảng vàng chói chói một bên
Trời thanh bể rộng trông ra
Thuyền Rồng các lái trai mà chèo đua
Lưới Giời giăng cá chỉ tơ
Bạn ta nay họp vịn vô lưới Giời
Nhà thờ tác để muôn đời
Tối nay vinh giầu mới vừa sang
Đạo ta nay thật rõ ràng
Phú quý ơn trên còn chan chán
Một mình ta đọc cho hàng xứ nghe.
Wednesday, May 24, 2017
Vè Rước Kiệu Hoa (*)
Lạy ơn bà thánh trinh đồng (**)
Cổ đeo tràng hạt, tay bồng Chúa con
(VỖ TAY BÀ THÁNH AN ĐỒNG. (***)
TAY CẦM TRÀNG HẠT.
TAY BỒNG CHÚA CON.)
ĐÊM NGÀY NƯỚC CHẢY LON TON
MẸ ƠI MẸ HỠI LÀ CON ĐỨC BÀ.
NHÀ THỜ THì TRÃI CHIẾU HOA.
NGOÀI SÂN LÓT GẠCH ĐỂ MÀ KIỆU RA.
QUAN VIÊN MẶC ÁO TỨC THÌ.
HAI HÀNG ÁO TRẮNG ĐI RA NGAY HÀNG.
Các thày đọc tiếng Latinh
Các cô con gái thưa kinh dịu dàng
(CÁC THÀY HÁT TIẾNG LA TINH.
BỐN CÔ CON GÁI THƯA KINH DỊU DÀNG.)
ĐỨC BÀ CẦM CÂY HOA VÀNG.
BƯỚC LÊN THIÊN ĐÀNG ĐỘI MŨ TRIỀU THIÊN.
(*) Tựa tạm thời
(**) Những chữ thường: Theo cha Giuse Vũ Ngọc Bích
(***) Những chữ in: Theo Tuan Nguyen
Saturday, May 20, 2017
Van Mong Nguyen: Hạnh Phúc: Chấp Nhận và Quan Tâm
Van Mong Nguyen
Đang ngồi mơ màng fb , hồn thả đi tứ phương , nghe vợ hỏi.
- Chiều Anh ăn gì Em nấu ?
Thường dặn Vợ , cơm bửa thì Em cứ tự nhiên dọn gì ăn đó , nghĩ ngợi làm gì , hôm nay lại vẫn câu hỏi quen miêng .Trả lời cho có .
- Em mua 2 con cua đế luộc .tôm hùm to sốt cà chua , một miếng thịt bò bit tếch như vậy được rồi , thêm gì tuỳ ý Em .
Nói xong thấy vợ đứng lên đi mất , nhiều khi cũng chẳng hiểu Vợ mình như thế nào nữa .Một lần khi hỏi Vợ .
- Bộ Em có một cái áo thôi sao ?
Nhìn Mình như người hành tinh lạ .
- Anh hỏi vậy nghĩa là sao ?
-Thì sáng đi làm Anh thấy Em mặc áo này , chiều về cũng thấy như vậy nên hỏi .
Vợ đứng lên vào phòng mang ra 12 cái một màu .một kiểu .thiệt hết biết , bộ mình không có óc thẩm mỷ chắc .Thật thà và thơ ngây .Nói gì cũng nghe một câu giống nhau .
- Anh nói đúng rồi .
Nói bậy cũng đúng là nghĩa làm sao ? ! rủ Vợ .
- Anh với Em cải lộn cho vui , chứ cái gì Anh cũng đúng rồi thì quen , không hay lắm .
Vợ nhìn hết sức ngạc nhiên .
- Anh có gì mà cải với Anh .Vô duyên .
- Đó , mới nói Anh vô duyên nhé , Vợ nói với chồng như vậy không được ?
Tưởng lời qua tiếng lại , ai ngờ đứng lên đi mất , thiệt mất cả hứng .
Nghe tiếng Vợ đi về , cầm miếng thịt bò , loại ngon và mắc tiền hơn thịt bò Kobe .
- Anh ăn đở , Em đi mấy siêu thị mà không có cua đế với tôm hùm .
Giọng nói hơi áy náy , Mình trố mắt nhìn , tưởng nói cho có ai dè .
- Như vậy được rồi , nghỉ đi để Anh làm cho .
Xuống bếp dần thịt , lấy chảo bỏ bơ , cà chua rau xà lách vào đĩa ,xong đem lên bàn .
- Em ăn với Anh cho vui .
Vợ có ý an tâm , cười .
- Em ăn thịt bò bị nóng , Anh ăn đi .
Cầm dao cắt thịt ,cầm nĩa chưa kịp gì , đĩa thịt bị lấy mất .
- Đang sống như vậy mà ăn được .
Thịt bò làm bit tếnh không sống mới lạ chứ ? tiếng bật bếp và cười hài lòng .Không cần dao nữa .Bằng lòng đi thôi .Cũng do Mình mà , thời yêu nhau không đưa vợ đi ăn thịt bò bít tếch .Hạnh phúc cũng là ở chổ chấp nhận và quan tâm tới nhau .Biết nói sao bây giờ .!
- Chiều Anh ăn gì Em nấu ?
Thường dặn Vợ , cơm bửa thì Em cứ tự nhiên dọn gì ăn đó , nghĩ ngợi làm gì , hôm nay lại vẫn câu hỏi quen miêng .Trả lời cho có .
- Em mua 2 con cua đế luộc .tôm hùm to sốt cà chua , một miếng thịt bò bit tếch như vậy được rồi , thêm gì tuỳ ý Em .
Nói xong thấy vợ đứng lên đi mất , nhiều khi cũng chẳng hiểu Vợ mình như thế nào nữa .Một lần khi hỏi Vợ .
- Bộ Em có một cái áo thôi sao ?
Nhìn Mình như người hành tinh lạ .
- Anh hỏi vậy nghĩa là sao ?
-Thì sáng đi làm Anh thấy Em mặc áo này , chiều về cũng thấy như vậy nên hỏi .
Vợ đứng lên vào phòng mang ra 12 cái một màu .một kiểu .thiệt hết biết , bộ mình không có óc thẩm mỷ chắc .Thật thà và thơ ngây .Nói gì cũng nghe một câu giống nhau .
- Anh nói đúng rồi .
Nói bậy cũng đúng là nghĩa làm sao ? ! rủ Vợ .
- Anh với Em cải lộn cho vui , chứ cái gì Anh cũng đúng rồi thì quen , không hay lắm .
Vợ nhìn hết sức ngạc nhiên .
- Anh có gì mà cải với Anh .Vô duyên .
- Đó , mới nói Anh vô duyên nhé , Vợ nói với chồng như vậy không được ?
Tưởng lời qua tiếng lại , ai ngờ đứng lên đi mất , thiệt mất cả hứng .
Nghe tiếng Vợ đi về , cầm miếng thịt bò , loại ngon và mắc tiền hơn thịt bò Kobe .
- Anh ăn đở , Em đi mấy siêu thị mà không có cua đế với tôm hùm .
Giọng nói hơi áy náy , Mình trố mắt nhìn , tưởng nói cho có ai dè .
- Như vậy được rồi , nghỉ đi để Anh làm cho .
Xuống bếp dần thịt , lấy chảo bỏ bơ , cà chua rau xà lách vào đĩa ,xong đem lên bàn .
- Em ăn với Anh cho vui .
Vợ có ý an tâm , cười .
- Em ăn thịt bò bị nóng , Anh ăn đi .
Cầm dao cắt thịt ,cầm nĩa chưa kịp gì , đĩa thịt bị lấy mất .
- Đang sống như vậy mà ăn được .
Thịt bò làm bit tếnh không sống mới lạ chứ ? tiếng bật bếp và cười hài lòng .Không cần dao nữa .Bằng lòng đi thôi .Cũng do Mình mà , thời yêu nhau không đưa vợ đi ăn thịt bò bít tếch .Hạnh phúc cũng là ở chổ chấp nhận và quan tâm tới nhau .Biết nói sao bây giờ .!
Van Mong Nguyen: Phôi Pha
Van Mong Nguyen
Dội mấy gầu nước mát , thay bộ quần áo xong , xuống bếp thấy trên bàn ăn , đĩa bánh lọc đã được Dì Bảy để sẳn , bánh lọc ăn với nước mắn ngon , bửa sáng bình đạm .Mùa lưới tư cá thường trúng , đủ loại , cá thiều , nục giời , nhiều khi cá đóng trắng lưới , nhưng được cá thì giá bán lại rẻ , thậm chí cân nhà nước lấy sản lượng cũng chê ỏng ẻo . Dì Bảy cho biết .
- Chút nữa Tôi quên . hồi sáng có Cậu Thảo tới hỏi dặn , nếu Cậu ngoài ghe về thì nói tới nhà có chuyện cần gấp .
Thằng này lúc nào cũng gấp , bạn thân cùng trang lứa chẳng còn ai , hết lớp này ra đi tới lớp kia : Bác Hồ sinh phải giờ trùng . Cho nên con cháu lùng đùng vượt biên .Tôi đi lính thì Thảo đi tu , mặc áo Dòng , giải tán lênh đênh , giở thày giở thợ , uống ngụm nước trà , đi qua mấy căn nhà , rẻ con hẻm , mở cửa rào sau bước vào , giật mình , có cô gái đang đứng nơi góc đầu hồi , gương mặt trái xoan , da trắng đôi má ửng hồng , đẹp quá , Tôi ngẩn ngơ , chăm bẩm nhìn , hơi mắc cở cô gái bẻn lẻn nở nụ cười , gật đầu chào , thấy mình thất thố buột miệng .
- Xin lỗi vì nhìn Cô đẹp quá .
Nụ cười trên đôi môi xinh .
- Không có sao đâu Anh .
Tới cửa trước , Thảo đang ngồi với một thanh niên trạng tuổi .
- Tụi này đang chờ , biển được không ? giới thiệu đây là Nhân bạn trong Dòng ngày trước với mình .
Nhân đứng lên , vồn vả giơ tay bắt .
- Có nghe Thảo nói về Anh Tuấn , hân hạnh được làm quen .
Cười với nhau , Tôi hỏi Thảo .
- Hình như có chuyện gì phải không ?
- Cũng có . Nhân buôn bán đủ loại , có cái chá pha lớn muốn nhờ mình giới thiệu cho cậu .Ghe Cậu làm mành súc chắc cần . Nếu được Cậu mua dùm .
Không cần lắm nhưng mua cũng được , bàn giá cả , đồng ý , Tôi nói với Thảo .
- Hồi nảy mình từ cửa sau , thấy có Cô gái , ai vậy ?
- Vợ của Nhân , cô ấy ngại chuyện đàn ông nên không vào .
Đúng là số mình cũng hay , cứ cô nào đẹp mà gặp thì toàn hoa đã có chủ , Tôi đè nghị .
- Trước lạ sau quen , hôm nay Mình mời Vợ Chồng Nhân bửa cơm trưa , coi như để thêm tình thân .
Tôi và Thảo đi trước , Vợ Chồng Nhân sóng đôi theo .Dì Bảy lo chuẩn bị với sự phụ giúp của Nghi , Vợ Nhân , Thảo đưa Nhân ra biển coi ghe , Tôi xuống bếp , hỏi Nghi .
- Hai Vợ Chồng lấy nhau lâu chưa vậy ?
- Dạ . Cũng hơn 2 năm rồi Anh .
Đúng mình vô duyên , người ta có đôi có cặp . Bửa cơm tươm tất , vui chuyện , Nhân nói .
- Ghe Anh Tuấn đẹp quá , chắc mới đóng , Nhân muốn ra coi được chứ ?
Tôi lắc đầu từ chối .
- Tình trạng vượt biên hiện nay , nếu Nhân lên ghe , mình sẽ bị rắc rối , thông cảm vậy .
Cứ vài ngày lại có chuyến ghe nhổ neo , có những bất ngờ , chồng đuổi đánh vợ . hét con , cả nhà leo lên ghe nổ máy chạy giữa những cặp mắt dân Làng thán phục .Tối cùng ngồi tủm tỉm cười nghe cán bộ chửi rủa : Đồ phản động . Riết cũng lờn , có người phát biểu .
- Báo cáo cán bộ , tụi phản động này không trừng trị không được . Lần sau nếu có đứa nào đi , đề nghị nhà nước cấp ghe cho Chúng Tôi đuổi theo . Hỏi cho rỏ ràng : Sao tụi mày đi mà không báo cho tụi tao biết .
Tiếng cười như vở chợ , biết bị nói kháy nhưng làm gì được nhau , Nhân hơi thất vọng , cũng đành chịu , trong khi ăn , thấy Nghi có vẻ rụt rè , không được tự nhiên . Tôi thoáng nhận ra , ánh mắt có ẩn chứa sự âu sầu . Nhân hẹn ngày mai sẽ mang chá pha tới , từ giả , Tôi nhìn Nghi âu yếm , lòng tiếc khi Em đã có chồng . Nghi ngơ ngác thẩn thờ , bước chân đi về lúng túng , Ta có lời nào không Em !
- Chút nữa Tôi quên . hồi sáng có Cậu Thảo tới hỏi dặn , nếu Cậu ngoài ghe về thì nói tới nhà có chuyện cần gấp .
Thằng này lúc nào cũng gấp , bạn thân cùng trang lứa chẳng còn ai , hết lớp này ra đi tới lớp kia : Bác Hồ sinh phải giờ trùng . Cho nên con cháu lùng đùng vượt biên .Tôi đi lính thì Thảo đi tu , mặc áo Dòng , giải tán lênh đênh , giở thày giở thợ , uống ngụm nước trà , đi qua mấy căn nhà , rẻ con hẻm , mở cửa rào sau bước vào , giật mình , có cô gái đang đứng nơi góc đầu hồi , gương mặt trái xoan , da trắng đôi má ửng hồng , đẹp quá , Tôi ngẩn ngơ , chăm bẩm nhìn , hơi mắc cở cô gái bẻn lẻn nở nụ cười , gật đầu chào , thấy mình thất thố buột miệng .
- Xin lỗi vì nhìn Cô đẹp quá .
Nụ cười trên đôi môi xinh .
- Không có sao đâu Anh .
Tới cửa trước , Thảo đang ngồi với một thanh niên trạng tuổi .
- Tụi này đang chờ , biển được không ? giới thiệu đây là Nhân bạn trong Dòng ngày trước với mình .
Nhân đứng lên , vồn vả giơ tay bắt .
- Có nghe Thảo nói về Anh Tuấn , hân hạnh được làm quen .
Cười với nhau , Tôi hỏi Thảo .
- Hình như có chuyện gì phải không ?
- Cũng có . Nhân buôn bán đủ loại , có cái chá pha lớn muốn nhờ mình giới thiệu cho cậu .Ghe Cậu làm mành súc chắc cần . Nếu được Cậu mua dùm .
Không cần lắm nhưng mua cũng được , bàn giá cả , đồng ý , Tôi nói với Thảo .
- Hồi nảy mình từ cửa sau , thấy có Cô gái , ai vậy ?
- Vợ của Nhân , cô ấy ngại chuyện đàn ông nên không vào .
Đúng là số mình cũng hay , cứ cô nào đẹp mà gặp thì toàn hoa đã có chủ , Tôi đè nghị .
- Trước lạ sau quen , hôm nay Mình mời Vợ Chồng Nhân bửa cơm trưa , coi như để thêm tình thân .
Tôi và Thảo đi trước , Vợ Chồng Nhân sóng đôi theo .Dì Bảy lo chuẩn bị với sự phụ giúp của Nghi , Vợ Nhân , Thảo đưa Nhân ra biển coi ghe , Tôi xuống bếp , hỏi Nghi .
- Hai Vợ Chồng lấy nhau lâu chưa vậy ?
- Dạ . Cũng hơn 2 năm rồi Anh .
Đúng mình vô duyên , người ta có đôi có cặp . Bửa cơm tươm tất , vui chuyện , Nhân nói .
- Ghe Anh Tuấn đẹp quá , chắc mới đóng , Nhân muốn ra coi được chứ ?
Tôi lắc đầu từ chối .
- Tình trạng vượt biên hiện nay , nếu Nhân lên ghe , mình sẽ bị rắc rối , thông cảm vậy .
Cứ vài ngày lại có chuyến ghe nhổ neo , có những bất ngờ , chồng đuổi đánh vợ . hét con , cả nhà leo lên ghe nổ máy chạy giữa những cặp mắt dân Làng thán phục .Tối cùng ngồi tủm tỉm cười nghe cán bộ chửi rủa : Đồ phản động . Riết cũng lờn , có người phát biểu .
- Báo cáo cán bộ , tụi phản động này không trừng trị không được . Lần sau nếu có đứa nào đi , đề nghị nhà nước cấp ghe cho Chúng Tôi đuổi theo . Hỏi cho rỏ ràng : Sao tụi mày đi mà không báo cho tụi tao biết .
Tiếng cười như vở chợ , biết bị nói kháy nhưng làm gì được nhau , Nhân hơi thất vọng , cũng đành chịu , trong khi ăn , thấy Nghi có vẻ rụt rè , không được tự nhiên . Tôi thoáng nhận ra , ánh mắt có ẩn chứa sự âu sầu . Nhân hẹn ngày mai sẽ mang chá pha tới , từ giả , Tôi nhìn Nghi âu yếm , lòng tiếc khi Em đã có chồng . Nghi ngơ ngác thẩn thờ , bước chân đi về lúng túng , Ta có lời nào không Em !
Từ sau đó , thường mỗi Chủ Nhật thì Vợ Chồng Nhân tới nhà Thảo , hai người đàn ông bàn chuyện đại sự , phần Nghi tới nhà Tôi , cùng Dì Bảy nói chuyện bếp núc , một già một trẻ quấn quít , thân tình , nơi gian bếp trở nên ồn ào . Nghi hồn nhiên vui tươi , miệng cắn miếng ổi nhai , tình cờ thấy Tôi âu yếm nhìn , đỏ mặt ánh mắt long lanh đáp trả .Chuyện tiếp nối chuyện , dần theo ngày tháng , Tôi biết được mối tình của Nhân Nghi thật dể thương , vì nhau nên duyên . Nhân từ nhà Dòng về , gia đình khá giả vô lo , hai người gặp nhau nơi những sinh hoạt chung trong xứ đạo , Nghi xinh đẹp và đang theo học ngành y tá , thân quen nên Nhân tới nhà kèm cặp Nghi học , rồi tình yêu tự nhiên mà có , nụ hôn say men tình , tha thiết đắm đuối những lúc bên nhau . Nhân xin gia dình làm đám cưới , một sự chống đối bất ngờ , Ba Nhân giận dử .
- Con phải hiểu , Con đang là gì , Ba Mẹ không đồng ý , đừng làm mang tiếng cả dòng họ .
Bên phía Nghi cũng nhất mực ngăn cản , phản đối , Mẹ Nghi khuyên nhủ Con Gái .
- Không được đâu Con , xóm làng dị nghị , quyến dụ Đấng bậc làm Thày , điều ra tiếng vào , chịu sao nổi .
Tình yêu mảnh liệt , tuổi trẻ cho đôi tình nhân có quyết tâm , âm thầm sống có nhau . Nghi trở thành y tá bệnh viện Nha Trang , rời xa gia đình , Nhân thỉnh thoảng tới sống chung như Vợ Chồng , không cưới xin . Vượt qua vòng lể giáo thường tình , ngày ghe nhà đi Nhân cương quyết ở lại , nhà cửa cha mẹ bị tịch thu , hai bàn tay trắng vô nghề . Một ngày , người Anh Nghi bắt buộc Em gái trở về để cùng chung chuyến ghe của gia đình , tới bải bốc , Nghi khóc lóc và ở lại cho trọn vẹn mối tình sâu .Hơn hai năm cùng sống trong nghĩa Vợ tình Chồng , những khó khăn đối mặt , tan tác những mộng đẹp ấp ủ ban đầu , Tôi nhận thấy có hửng hờ , ít có sự quan tâm tới nhau , Nhân đưa Vợ tới , có lúc bỏ đi , Nghi đang cười vui , thấy Nhân thì co rúm lại , như loài hoa mắc cở . đụng tới thì khép nép , rụt rè . Thảo cho biết
- Nhân làm nghề buôn bằng nước miếng , không vốn , cứ gặp món hàng thì dặn để đó , hỏi có người mua thì giới thiệu , giờ giấc bất thường , mình cũng không hiểu cuộc sống hai Vợ Chồng như thế náo !
Nhân cứ tới và đi , Nghi cùng Dì Bảy trở nên thân thuộc tại nhà Tôi , hầu như Nhân không đón . Tối tới cơm nước xong , Tôi cùng Thảo đưa về , tới tiệm bán chè của Phượng , người yêu của Thảo ăn miển phí . Phượng xinh đẹp . linh hoạt , mong có đám cưới , Thảo lập lờ , Tôi chọc .
- Tại Phượng không chịu kiểu ván đã đóng thuyền đó chứ ?
Phượng tỉnh bơ cười .
- Ván sẳn đó , mà Anh Thảo có chịu đóng đâu !
Một lần chỉ có Tôi và Thảo ngồi trà dư tửu lậu , Nghi đem đĩa trái cây tới , cùng ngồi .
- Bây giờ Nghi muốn hỏi hai Anh , khi người đàn ông làm việc thất bại , kể cả đánh độ đá banh thua , cũng do lỗi của đàn bà , do đàn bà của mình mang tới sự xui xẻo phải không ?
Tôi và Thảo nhìn nhau , ngầm hiểu ý , câu hỏi có vấn đề , để Thảo trả lời .
- Nghi đặt câu hỏi khó , Tụi Anh toàn một mình , có làm gì để thất bại đâu , như Tuấn đánh lưới xuống kéo lên , bửa có bửa không . Anh thì ghe nhà đi câu kiều , có không chẳng để ý . Còn đánh độ mà tự mình thì sao lại cho là tại đàn bà nên xui xẻo , vô lý . mà sao Nghi lại hỏi như vậy ?
Không trả lời trực tiếp mà Nghi hỏi thêm .
- Như hai Anh , nếu bằng gạo hẩm mốc ., có người đàn bà nào nấu được nồi cơm ngon ?
Đương nhiên là không thể , Tôi và Thảo im lặng , không hứng thú xen vào chuyện riêng tế nhị . Dì Bảy cũng đoán biết như thế nào . về cuộc sống của Nghi .
- Hình như Tôi thấy Cô Nghi không thoải mái đó Cậu ? đôi khi bất chợt thở ra và trầm ngâm , suy nghĩ vẩn vơ .
Tinh ý của người đàn bà có tuổi , Dì thương gói ghém những vật phẩm để Nghi mang về , săn sóc như người Mẹ lo cho Con .Buổi chiều ngồi mát nhìn biển êm , Nghi tới ngồi bên .
- Bộ Nghi có tâm sự không được vui ?
- Cũng không biết nói sao với Anh , Nghi không hối tiếc vì do chính mình . Nghi đã bỏ một gia đình đầm ấm , để tạo một gia đình không có tình thương , không có tiếng cười mà sống . Nghi đang rất khó chịu , những lúc ở đây Em mới cảm nhận được mình vui .
Nhìn Nghi nước mắt ngấn lệ , an ủi Em như thế nào ? trời vẫn xanh , gió vẫn mát , Tôi nắm tay Nghi bóp nhẹ , như cảm thông . Khó khăn nào , làm cho một tình yêu phải mất . Yêu tha thiết , sống với nhau đắng cay thật sao ?
- Con phải hiểu , Con đang là gì , Ba Mẹ không đồng ý , đừng làm mang tiếng cả dòng họ .
Bên phía Nghi cũng nhất mực ngăn cản , phản đối , Mẹ Nghi khuyên nhủ Con Gái .
- Không được đâu Con , xóm làng dị nghị , quyến dụ Đấng bậc làm Thày , điều ra tiếng vào , chịu sao nổi .
Tình yêu mảnh liệt , tuổi trẻ cho đôi tình nhân có quyết tâm , âm thầm sống có nhau . Nghi trở thành y tá bệnh viện Nha Trang , rời xa gia đình , Nhân thỉnh thoảng tới sống chung như Vợ Chồng , không cưới xin . Vượt qua vòng lể giáo thường tình , ngày ghe nhà đi Nhân cương quyết ở lại , nhà cửa cha mẹ bị tịch thu , hai bàn tay trắng vô nghề . Một ngày , người Anh Nghi bắt buộc Em gái trở về để cùng chung chuyến ghe của gia đình , tới bải bốc , Nghi khóc lóc và ở lại cho trọn vẹn mối tình sâu .Hơn hai năm cùng sống trong nghĩa Vợ tình Chồng , những khó khăn đối mặt , tan tác những mộng đẹp ấp ủ ban đầu , Tôi nhận thấy có hửng hờ , ít có sự quan tâm tới nhau , Nhân đưa Vợ tới , có lúc bỏ đi , Nghi đang cười vui , thấy Nhân thì co rúm lại , như loài hoa mắc cở . đụng tới thì khép nép , rụt rè . Thảo cho biết
- Nhân làm nghề buôn bằng nước miếng , không vốn , cứ gặp món hàng thì dặn để đó , hỏi có người mua thì giới thiệu , giờ giấc bất thường , mình cũng không hiểu cuộc sống hai Vợ Chồng như thế náo !
Nhân cứ tới và đi , Nghi cùng Dì Bảy trở nên thân thuộc tại nhà Tôi , hầu như Nhân không đón . Tối tới cơm nước xong , Tôi cùng Thảo đưa về , tới tiệm bán chè của Phượng , người yêu của Thảo ăn miển phí . Phượng xinh đẹp . linh hoạt , mong có đám cưới , Thảo lập lờ , Tôi chọc .
- Tại Phượng không chịu kiểu ván đã đóng thuyền đó chứ ?
Phượng tỉnh bơ cười .
- Ván sẳn đó , mà Anh Thảo có chịu đóng đâu !
Một lần chỉ có Tôi và Thảo ngồi trà dư tửu lậu , Nghi đem đĩa trái cây tới , cùng ngồi .
- Bây giờ Nghi muốn hỏi hai Anh , khi người đàn ông làm việc thất bại , kể cả đánh độ đá banh thua , cũng do lỗi của đàn bà , do đàn bà của mình mang tới sự xui xẻo phải không ?
Tôi và Thảo nhìn nhau , ngầm hiểu ý , câu hỏi có vấn đề , để Thảo trả lời .
- Nghi đặt câu hỏi khó , Tụi Anh toàn một mình , có làm gì để thất bại đâu , như Tuấn đánh lưới xuống kéo lên , bửa có bửa không . Anh thì ghe nhà đi câu kiều , có không chẳng để ý . Còn đánh độ mà tự mình thì sao lại cho là tại đàn bà nên xui xẻo , vô lý . mà sao Nghi lại hỏi như vậy ?
Không trả lời trực tiếp mà Nghi hỏi thêm .
- Như hai Anh , nếu bằng gạo hẩm mốc ., có người đàn bà nào nấu được nồi cơm ngon ?
Đương nhiên là không thể , Tôi và Thảo im lặng , không hứng thú xen vào chuyện riêng tế nhị . Dì Bảy cũng đoán biết như thế nào . về cuộc sống của Nghi .
- Hình như Tôi thấy Cô Nghi không thoải mái đó Cậu ? đôi khi bất chợt thở ra và trầm ngâm , suy nghĩ vẩn vơ .
Tinh ý của người đàn bà có tuổi , Dì thương gói ghém những vật phẩm để Nghi mang về , săn sóc như người Mẹ lo cho Con .Buổi chiều ngồi mát nhìn biển êm , Nghi tới ngồi bên .
- Bộ Nghi có tâm sự không được vui ?
- Cũng không biết nói sao với Anh , Nghi không hối tiếc vì do chính mình . Nghi đã bỏ một gia đình đầm ấm , để tạo một gia đình không có tình thương , không có tiếng cười mà sống . Nghi đang rất khó chịu , những lúc ở đây Em mới cảm nhận được mình vui .
Nhìn Nghi nước mắt ngấn lệ , an ủi Em như thế nào ? trời vẫn xanh , gió vẫn mát , Tôi nắm tay Nghi bóp nhẹ , như cảm thông . Khó khăn nào , làm cho một tình yêu phải mất . Yêu tha thiết , sống với nhau đắng cay thật sao ?
Buổi tối trời mùa hè , nhà sát biển nên có gió mát nhẹ , Tôi và Thảo ngồi cùng nhau nghe những bản nhạc củ , êm đềm và lảng mạn , ngây ngất tình người , những bài không tên một thời tuổi trẻ , ghe nhà Thảo chuẩn bị ra đi , bâng khâng tơ trời .
- Có chuyện này Mình muốn nói với Cậu , Nhân có hỏi nếu đi cho Nhân cùng đi , chỉ một mình , không có Nghi .
Chạnh lóng mỗi khi có gì liên quan về Nghi , Tôi bồi hồi thoáng nhớ , giây phút đầu tiên gặp gở , hình bóng vấn vương , luôn ẩn hiện và bằng cách vội quên , chỉ cầu mong cho Nghi có sự thoải mái , nhiều niềm vui . Tôi theo ý câu nói của Thảo .
- Cũng không lạ đâu , khi yêu thì muốn sống với nhau , còn đã hết tình thì tìm cách xa nhau là thường thôi . Cũng mấy tuần không thấy hai vợ chồng tới nhỉ .
Thảo gật đầu lặng lẻ , tiếng hát Sơn Ca thánh thót : Em theo Anh đi về , về Quê Hương Ta sống ... Tiếng xe Hon Đa ngừng trước cửa , Tôi và Thảo cùng giật mình . Nghi dáng uể oải đau đớn bước xuống , có chuyện gì mà giờ này ? Tôi đi ra , Nghi ôm choàng , tiếng khóc nấc nghẹn ,
- Cứu Em với Anh ơi .
Quần áo Nghi tơi tả , mặt bầm thâm , đưa Nghi vào nhà , gọi Dì Bảy đở Nghi vào phòng ngủ của Tôi , nằm xuống gường , áo có vết máu loang , lấy hộp thuốc cấp cứu .
- Dì coi nếu có vết thương tẩy rửa và cho uống 2 viên thuốc giảm đau , có thể phải đưa đi Bác sỉ .
Nghi gượng dậy nói .
- Không sao đâu Anh , Em chịu được .
Vẫn là sự chịu đựng , Tôi đi ra , Thảo ngướng nhìn .
- Chắc Nghi bị Nhân đánh , chưa biết tình trạng như thế nào ? Dì Bảy đang lo , Câu kêu dùm vợ Chồng thằng Trung tới , nói mang theo bộ đồ của Vợ Nó cho Nghi thay .
Dì Bảy bực bội .
- Đánh bằng cây nặng như vậy .
Tôi ân cần hỏi .
- Giờ Em thấy đau nhiều không ? nghỉ ngơi ở đây , Anh sẽ lo cho Em , nếu xảy ra chuyện gì , nhớ đây là nhà Anh , đừng lên tiếng , nhất là đừng sợ .
Thảo trở lại , ngồi buồn bả , và Nhân tới , dựng xe hấp tấp .
- Thào và Anh Tuấn có thấy Nghi không ?
Tôi nhìn Nhân , vóc dáng đẹp trai , thanh nhả , nhưng hành vi thật quá đáng , một thằng đàn ông có thể đánh một người đàn bà , đánh được do không bị đánh lại , nếu không bằng lòng thì còn nhiều cách khác cư xử mà . Tôi nghiêm giọng .
- Nghi đang ở trong phòng Mình , Dì Bảy và Vợ Trung săn sóc , và Mình nói để Nhân hiểu . Từ bây giờ Mình sẽ bảo bọc Nghi , Nhân không còn quyền gì nữa đâu , cứ yên tâm mà về .
Nhân hơi bở ngảng nhìn Thảo như phân bua .
- Tại sao , Nghi là Vợ mình , không thể ở đây được .
Tôi cười nhẹ ý coi thường .
- Đánh một Cô gái ra nông nổi như vậy , mà còn có thể nói là Vợ mình , chuyên xưa rồi . Đừng để mình phải nóng . Bây giờ Nhân phải rời khỏi đây rồi .
Thái độ hậm hực , nhưng trước sự cương quyết của Tôi , Nhân đành đứng lên dắt chiếc xe đạp đầm ngang , Thảo vẫn im lặng ngồi , Tôi tiển ra tới cổng .
- Trưa mai Nhân có thể tới , Mình sẽ giúp cho số tiền Nhân cần , đủ để thanh toán nợ nần và chuẩn bị cho đời sống sắp tới được . Đứng ép người quá , già néo đứt dây . Số tiền mình vì Nghi mà giúp . Phần Nghi , thì mình nghĩ sẽ bắt đầu một cuộc sống mới .
Tôi vào cũng nói với Thảo .
- Cậu về và ngày mai nhớ nói Phương tới buổi sáng có việc cần .
Đi tới của sổ nhìn trời đêm thầm khẩn cầu : Xin Chúa thêm ơn giúp sức , cho Con giải quyết được mọi chuyện tốt đẹp . Cuộc sống luôn vẫn có những ước muốn của con người .
Sau khi bàn bạc với Dì Bảy và Nghi chuyện chuẩn bị một bửa tiệc mừng nhỏ , để công khai , chuyện nhận Mẹ nhận Con , danh chính ngôn thuân , Tôi dặn Vợ Chồng Trung .
- Ngày mai Anh không đi biển , Trung nói tất cả mấy đứa trên ghe , kể cả người nhà , xong xuôi công việc tới phụ bếp núc và dự tiệc mừng Dì Bảy .
Trở lại phòng , biết chưa ngủ được , Tôi lấy trên kệ quyển sách ngồi xuống ghế để đọc , thật tình cờ , quyển " Một Tâm Hồn " của Thánh TeRaSa Hài Đồng . Nhừng việc làm hảm mình , hy sinh nhỏ , sống trong Thánh ý Chúa . Những ngày bây giờ luôn là những lo âu , bấp bênh , dự tính gì cũng khó mà thành , phong phanh hợp tác xã , lấy của Người làm của mình , thấy con rời bỏ quê cha đất tổ mà lòng Mẹ già vui . Tại sao nên nổi ? Nghe tiếng chân đi .
- Em vào được không Anh ?
Nghi hỏi , chắc không ngủ được . lạ chổ và vẫn lo lắng .
- Mời vào .
Nghi rụt rè ngồi .
- Anh vẫn chưa ngủ .
- Anh dân đánh cá , giờ giấc thất thường , nghĩ Em đang cần nói chuyện nên nán đợi .
- Dạ . Cám ơn Anh . Như Em ở đây , Nhân có thể làm khó dể Anh không ? vì lâu nay Em vẫn sống với Nhân như Vợ Chồng .
Tôi mỉn cười , tư tin nói qua về lập luận của Mình .
- Đó là ý quyết tâm và tự do của Nghi .Trường hợp của Em .Thời gian yêu Nhân thì sống chung , bị bạo hành , không yêu nhau nữa thì xa nhau . Em cùng Nhân không có chung hộ khẩu , chưa lảnh nhận Bí Tích Hôn Phối , chưa đăng ký kết hôn , chỉ có lỗi vượt luân lý đời thường .Không thể vì đã lở như vậy để chịu đựng . đánh mất tuổi xuân . Còn bây giờ bảo bọc , thương yêu Em không chỉ có Mình Anh . Mẹ Bảy và bà con quanh đây .Em nên yên tâm vì đây là Ba Làng , không có bất cứ ai có thể quấy rối được . Cô Phụng hiểu Không ?
Nghi kinh ngạc . giật mình .
- Anh sao biết tên gọi tại nhà của Em !
Đứng lên đi mấy bước , tới bờ vách , kéo ngăn tủ ngầm kin , gì cũng phải dấu , nhất định phải giữ những kỷ niệm thời tuổi trẻ dọc ngang , lấy phong bì có tâm hình củ đưa Nghi .
- Anh Hoa nhà Em , vậy Anh cũng đi Lính với Anh Hoa .
Nghĩ tới thằng Bạn Tôi bật cười .
- Để Anh kể Em nghe : Hoa cùng đơn vị với Anh , bị thương cánh tay , mặt đen bặm trợn , một lần Anh đi lể , Nó đòi theo , tới lúc Rước lể , Anh dặn : Mày không được lên , nhớ nha và Anh rước lể , đang trên đường về chổ , không thấy Nó , nhìn Nó đang há miệng nhận Mình Thánh , toát mồ hôi , Nó xuống nhìn mặt Anh cười nói : Tao cũng Công Giáo , hết cả hồn , mừng thiệt .
- Anh Hoa tầm ngầm vậy đó Anh , nhưng hiền lắm .
- Một lần Nó hỏi Anh : Mày có tiền đưa Tao , Anh móc bóp chỉ có 500 đồng con cọp . Nó lấy cười : Tao mượn nhưng sẽ không trả , tiền này Tao nuôi Em gái lớn gả cho Mày .Em gái Tao đẹp lắm . Nhìn Nó Anh khỏi có tin , Anh Em một nhà , mặt Nó góc cạnh thì Em Nó đẹp thế nào được , Anh cười : Thôi Mày lấy tiền luôn cũng được , vụ Em gái Mày tính sau .
Với nụ cười Nghi hỏi .
- Vậy sau 75 . Anh và Anh Hoa không gặp nhau ?
- Trước khi Nó đi , có ra gặp , từ giả hơi buồn : Tao xin lổi không trả được nợ cho Mày .Em gái Tao ở với người khác rồi .Mấy lần tới chổ Nghi ở , thấy hình gia đình Em , Nó đứng trong tấm hình thì Anh hiểu , biết Em là Phụng Em gái Nó nhưng không nói .Từ bây giờ Anh gọi Em tên Phụng , Anh sẽ lấy nợ thằng bạn mình , đồng ý nhé . Em đẹp lắm .
- Quyền huynh thế phụ . Em bằng lòng .
Bốn mắt nhìn đắm đuối , yêu thương .
- Cũng khuya rồi , nằm ngủ với Anh , chúng ta bên nhau từ đây .
Ngả tay làm gối kê đầu Nghi , hôn nhẹ trên trán .
- Anh yêu Em , ngủ ngon .
Nghi rúc rích tiếng reo vui .
- Em yêu Anh , thật tuyệt vời .
Buổi sáng , bình minh nắng ấm , nơi bếp tiếng dao , tiếng thớt rộn ràng câu nói , Thảo cùng Phương tới , ngồi uống cà phê Tôi cho biết về nhưng sự việc sẻ làm . Khi thấy Nhân tới , Tôi mời Nhân và Thảo vào phòng đọc sách , lấy số tiền ra đưa Nhân .
- Chúng Ta là Bạn nên Mình giúp Nhân qua cơn khó khăn , chuyện không thể khác , Nhân cứ hỏi Thảo , và hiểu Mình có khả năng sử việc , tốt xấu thì tuỳ Nhân .
Thảo gật đầu , Nhân cầm tiền , lí nhí cám ơn , Ba người bạn cùng ra , tiệc bắt đầu , đèn bàn thờ thắp sáng , mọi người nghiêm trang hát kinh cầu xin ơn Chúa Thánh Thần : Nguyện xin Chúa Ngôi Ba . Đoái nghe lời Con thiết tha . Tình thương mến ấp ủ Con ngày đêm . Tất cả ngồi ổn định , Dì Bảy vui mừng mở lời .
- Bây giờ Dì xin nói để mọi người mừng cho Dì , từ bây giờ , Nghi sẻ là Con gái của Dì , trong tuổi già Dì có người chăm sóc , Mẹ Con vui buồn có nhau .
Những tiếng vổ tay , hoà lời chúc mừng , Nghi tới bên Dì Bảy , ánh mắt ngời sáng long lanh nổi vui .
- Dạ .Con Cám ơn Mẹ .
Hướng mắt nhìn về chổ Nhân ngồi , Nghi gật đầu chào , như ý giả từ . Buổi tiệc có gà , có vịt , có tình yêu thương .Trời cao mây xanh gió mát .Cuộc sống thì vẫn luôn có điều tốt đẹp .
- Có chuyện này Mình muốn nói với Cậu , Nhân có hỏi nếu đi cho Nhân cùng đi , chỉ một mình , không có Nghi .
Chạnh lóng mỗi khi có gì liên quan về Nghi , Tôi bồi hồi thoáng nhớ , giây phút đầu tiên gặp gở , hình bóng vấn vương , luôn ẩn hiện và bằng cách vội quên , chỉ cầu mong cho Nghi có sự thoải mái , nhiều niềm vui . Tôi theo ý câu nói của Thảo .
- Cũng không lạ đâu , khi yêu thì muốn sống với nhau , còn đã hết tình thì tìm cách xa nhau là thường thôi . Cũng mấy tuần không thấy hai vợ chồng tới nhỉ .
Thảo gật đầu lặng lẻ , tiếng hát Sơn Ca thánh thót : Em theo Anh đi về , về Quê Hương Ta sống ... Tiếng xe Hon Đa ngừng trước cửa , Tôi và Thảo cùng giật mình . Nghi dáng uể oải đau đớn bước xuống , có chuyện gì mà giờ này ? Tôi đi ra , Nghi ôm choàng , tiếng khóc nấc nghẹn ,
- Cứu Em với Anh ơi .
Quần áo Nghi tơi tả , mặt bầm thâm , đưa Nghi vào nhà , gọi Dì Bảy đở Nghi vào phòng ngủ của Tôi , nằm xuống gường , áo có vết máu loang , lấy hộp thuốc cấp cứu .
- Dì coi nếu có vết thương tẩy rửa và cho uống 2 viên thuốc giảm đau , có thể phải đưa đi Bác sỉ .
Nghi gượng dậy nói .
- Không sao đâu Anh , Em chịu được .
Vẫn là sự chịu đựng , Tôi đi ra , Thảo ngướng nhìn .
- Chắc Nghi bị Nhân đánh , chưa biết tình trạng như thế nào ? Dì Bảy đang lo , Câu kêu dùm vợ Chồng thằng Trung tới , nói mang theo bộ đồ của Vợ Nó cho Nghi thay .
Dì Bảy bực bội .
- Đánh bằng cây nặng như vậy .
Tôi ân cần hỏi .
- Giờ Em thấy đau nhiều không ? nghỉ ngơi ở đây , Anh sẽ lo cho Em , nếu xảy ra chuyện gì , nhớ đây là nhà Anh , đừng lên tiếng , nhất là đừng sợ .
Thảo trở lại , ngồi buồn bả , và Nhân tới , dựng xe hấp tấp .
- Thào và Anh Tuấn có thấy Nghi không ?
Tôi nhìn Nhân , vóc dáng đẹp trai , thanh nhả , nhưng hành vi thật quá đáng , một thằng đàn ông có thể đánh một người đàn bà , đánh được do không bị đánh lại , nếu không bằng lòng thì còn nhiều cách khác cư xử mà . Tôi nghiêm giọng .
- Nghi đang ở trong phòng Mình , Dì Bảy và Vợ Trung săn sóc , và Mình nói để Nhân hiểu . Từ bây giờ Mình sẽ bảo bọc Nghi , Nhân không còn quyền gì nữa đâu , cứ yên tâm mà về .
Nhân hơi bở ngảng nhìn Thảo như phân bua .
- Tại sao , Nghi là Vợ mình , không thể ở đây được .
Tôi cười nhẹ ý coi thường .
- Đánh một Cô gái ra nông nổi như vậy , mà còn có thể nói là Vợ mình , chuyên xưa rồi . Đừng để mình phải nóng . Bây giờ Nhân phải rời khỏi đây rồi .
Thái độ hậm hực , nhưng trước sự cương quyết của Tôi , Nhân đành đứng lên dắt chiếc xe đạp đầm ngang , Thảo vẫn im lặng ngồi , Tôi tiển ra tới cổng .
- Trưa mai Nhân có thể tới , Mình sẽ giúp cho số tiền Nhân cần , đủ để thanh toán nợ nần và chuẩn bị cho đời sống sắp tới được . Đứng ép người quá , già néo đứt dây . Số tiền mình vì Nghi mà giúp . Phần Nghi , thì mình nghĩ sẽ bắt đầu một cuộc sống mới .
Tôi vào cũng nói với Thảo .
- Cậu về và ngày mai nhớ nói Phương tới buổi sáng có việc cần .
Đi tới của sổ nhìn trời đêm thầm khẩn cầu : Xin Chúa thêm ơn giúp sức , cho Con giải quyết được mọi chuyện tốt đẹp . Cuộc sống luôn vẫn có những ước muốn của con người .
Sau khi bàn bạc với Dì Bảy và Nghi chuyện chuẩn bị một bửa tiệc mừng nhỏ , để công khai , chuyện nhận Mẹ nhận Con , danh chính ngôn thuân , Tôi dặn Vợ Chồng Trung .
- Ngày mai Anh không đi biển , Trung nói tất cả mấy đứa trên ghe , kể cả người nhà , xong xuôi công việc tới phụ bếp núc và dự tiệc mừng Dì Bảy .
Trở lại phòng , biết chưa ngủ được , Tôi lấy trên kệ quyển sách ngồi xuống ghế để đọc , thật tình cờ , quyển " Một Tâm Hồn " của Thánh TeRaSa Hài Đồng . Nhừng việc làm hảm mình , hy sinh nhỏ , sống trong Thánh ý Chúa . Những ngày bây giờ luôn là những lo âu , bấp bênh , dự tính gì cũng khó mà thành , phong phanh hợp tác xã , lấy của Người làm của mình , thấy con rời bỏ quê cha đất tổ mà lòng Mẹ già vui . Tại sao nên nổi ? Nghe tiếng chân đi .
- Em vào được không Anh ?
Nghi hỏi , chắc không ngủ được . lạ chổ và vẫn lo lắng .
- Mời vào .
Nghi rụt rè ngồi .
- Anh vẫn chưa ngủ .
- Anh dân đánh cá , giờ giấc thất thường , nghĩ Em đang cần nói chuyện nên nán đợi .
- Dạ . Cám ơn Anh . Như Em ở đây , Nhân có thể làm khó dể Anh không ? vì lâu nay Em vẫn sống với Nhân như Vợ Chồng .
Tôi mỉn cười , tư tin nói qua về lập luận của Mình .
- Đó là ý quyết tâm và tự do của Nghi .Trường hợp của Em .Thời gian yêu Nhân thì sống chung , bị bạo hành , không yêu nhau nữa thì xa nhau . Em cùng Nhân không có chung hộ khẩu , chưa lảnh nhận Bí Tích Hôn Phối , chưa đăng ký kết hôn , chỉ có lỗi vượt luân lý đời thường .Không thể vì đã lở như vậy để chịu đựng . đánh mất tuổi xuân . Còn bây giờ bảo bọc , thương yêu Em không chỉ có Mình Anh . Mẹ Bảy và bà con quanh đây .Em nên yên tâm vì đây là Ba Làng , không có bất cứ ai có thể quấy rối được . Cô Phụng hiểu Không ?
Nghi kinh ngạc . giật mình .
- Anh sao biết tên gọi tại nhà của Em !
Đứng lên đi mấy bước , tới bờ vách , kéo ngăn tủ ngầm kin , gì cũng phải dấu , nhất định phải giữ những kỷ niệm thời tuổi trẻ dọc ngang , lấy phong bì có tâm hình củ đưa Nghi .
- Anh Hoa nhà Em , vậy Anh cũng đi Lính với Anh Hoa .
Nghĩ tới thằng Bạn Tôi bật cười .
- Để Anh kể Em nghe : Hoa cùng đơn vị với Anh , bị thương cánh tay , mặt đen bặm trợn , một lần Anh đi lể , Nó đòi theo , tới lúc Rước lể , Anh dặn : Mày không được lên , nhớ nha và Anh rước lể , đang trên đường về chổ , không thấy Nó , nhìn Nó đang há miệng nhận Mình Thánh , toát mồ hôi , Nó xuống nhìn mặt Anh cười nói : Tao cũng Công Giáo , hết cả hồn , mừng thiệt .
- Anh Hoa tầm ngầm vậy đó Anh , nhưng hiền lắm .
- Một lần Nó hỏi Anh : Mày có tiền đưa Tao , Anh móc bóp chỉ có 500 đồng con cọp . Nó lấy cười : Tao mượn nhưng sẽ không trả , tiền này Tao nuôi Em gái lớn gả cho Mày .Em gái Tao đẹp lắm . Nhìn Nó Anh khỏi có tin , Anh Em một nhà , mặt Nó góc cạnh thì Em Nó đẹp thế nào được , Anh cười : Thôi Mày lấy tiền luôn cũng được , vụ Em gái Mày tính sau .
Với nụ cười Nghi hỏi .
- Vậy sau 75 . Anh và Anh Hoa không gặp nhau ?
- Trước khi Nó đi , có ra gặp , từ giả hơi buồn : Tao xin lổi không trả được nợ cho Mày .Em gái Tao ở với người khác rồi .Mấy lần tới chổ Nghi ở , thấy hình gia đình Em , Nó đứng trong tấm hình thì Anh hiểu , biết Em là Phụng Em gái Nó nhưng không nói .Từ bây giờ Anh gọi Em tên Phụng , Anh sẽ lấy nợ thằng bạn mình , đồng ý nhé . Em đẹp lắm .
- Quyền huynh thế phụ . Em bằng lòng .
Bốn mắt nhìn đắm đuối , yêu thương .
- Cũng khuya rồi , nằm ngủ với Anh , chúng ta bên nhau từ đây .
Ngả tay làm gối kê đầu Nghi , hôn nhẹ trên trán .
- Anh yêu Em , ngủ ngon .
Nghi rúc rích tiếng reo vui .
- Em yêu Anh , thật tuyệt vời .
Buổi sáng , bình minh nắng ấm , nơi bếp tiếng dao , tiếng thớt rộn ràng câu nói , Thảo cùng Phương tới , ngồi uống cà phê Tôi cho biết về nhưng sự việc sẻ làm . Khi thấy Nhân tới , Tôi mời Nhân và Thảo vào phòng đọc sách , lấy số tiền ra đưa Nhân .
- Chúng Ta là Bạn nên Mình giúp Nhân qua cơn khó khăn , chuyện không thể khác , Nhân cứ hỏi Thảo , và hiểu Mình có khả năng sử việc , tốt xấu thì tuỳ Nhân .
Thảo gật đầu , Nhân cầm tiền , lí nhí cám ơn , Ba người bạn cùng ra , tiệc bắt đầu , đèn bàn thờ thắp sáng , mọi người nghiêm trang hát kinh cầu xin ơn Chúa Thánh Thần : Nguyện xin Chúa Ngôi Ba . Đoái nghe lời Con thiết tha . Tình thương mến ấp ủ Con ngày đêm . Tất cả ngồi ổn định , Dì Bảy vui mừng mở lời .
- Bây giờ Dì xin nói để mọi người mừng cho Dì , từ bây giờ , Nghi sẻ là Con gái của Dì , trong tuổi già Dì có người chăm sóc , Mẹ Con vui buồn có nhau .
Những tiếng vổ tay , hoà lời chúc mừng , Nghi tới bên Dì Bảy , ánh mắt ngời sáng long lanh nổi vui .
- Dạ .Con Cám ơn Mẹ .
Hướng mắt nhìn về chổ Nhân ngồi , Nghi gật đầu chào , như ý giả từ . Buổi tiệc có gà , có vịt , có tình yêu thương .Trời cao mây xanh gió mát .Cuộc sống thì vẫn luôn có điều tốt đẹp .
Subscribe to:
Posts (Atom)