Ngày Mẹ đi chúng con còn thơ bé.
Tính đến nay đã 43 năm rồi.
43 năm dài chúng con vắng bóng Mẹ.
Biết bao nhiêu thương nhớ ở trong lòng.
Quanh chúng con sao ai cũng có được.
Nguồn yêu thương che chở của Mẹ hiền.
Riêng chúng con phải tủi phận vô cùng.
Vì không có được niềm an ủi ấy.
Muốn được kêu tiếng Mẹ một lần nữa.
Nhưng biết rằng chỉ vô ích mà thôi.
Có những đêm chúng con nằm không ngủ.
Thao thức canh dài nhớ tới Mẹ luôn.
Thương cho Mẹ: Vì đàn con nhỏ bé.
Xả thân mình để nuôi lấy đàn con.
Nhưng một ngày kia khi sức đã kiệt.
Mẹ đành từ giả đàn con yêu dấu.
Chín đứa con khi ấy còn rất nhỏ.
Chưa hề một lần nếm phải khổ đau.
Nhưng chúng con nay hiểu cả rồi .
Nếu mất Mẹ là mất đi tất cả.
Chau Nguyen
Chau Nguyen
No comments:
Post a Comment