Nói với chính mình.
Hôm nay, lúc hồn như phi, phách như tán, tôi nghe văng vẳng bên tai tiếng phèn la và câu ra hiệu lúc hạ huyệt của ông Chất:
"Một tiếng bỏ đi, hai tiếng từ từ (*) mà xuống."
Hơn 40 năm xa quê, tưởng tiếng phèn la và câu ra hiệu kia đã đi vào quên lãng... Nào ngờ hôm nay nó trở lại khiến tôi lạnh ớn xương, và toát mồ hôi hột: Nếu trong đời này, tôi không bỏ đi một tiếng, thì tôi sẽ xuống rất nhanh, và rất sâu.
Hôm nay, lúc hồn như phi, phách như tán, tôi nghe văng vẳng bên tai tiếng phèn la và câu ra hiệu lúc hạ huyệt của ông Chất:
"Một tiếng bỏ đi, hai tiếng từ từ (*) mà xuống."
Hơn 40 năm xa quê, tưởng tiếng phèn la và câu ra hiệu kia đã đi vào quên lãng... Nào ngờ hôm nay nó trở lại khiến tôi lạnh ớn xương, và toát mồ hôi hột: Nếu trong đời này, tôi không bỏ đi một tiếng, thì tôi sẽ xuống rất nhanh, và rất sâu.
(*) Theo anh Van Trong Nguyen, câu nói trên của người Ba Làng là: "Một tiếng bỏ đi, hai tiếng rì rì mà xuống". Cám ơn anh Van Trong Nguyen đã bổ túc.
No comments:
Post a Comment